Thứ Hai, 7 tháng 5, 2018

LẠI CÂU CHUYỆN GIÁO DỤC VIỆT NAM


Đó là hồ sơ giáo sư trẻ tuổi Trương Nguyện Thành. Đã qua kinh nghiệm giảng dạy tại Đại học Utah (Hoa Kỳ) từ năm 1992-2002, và cũng đã kinh nghiệm công tác tuyển sinh và quản lý sinh viên cao học khoa hóa học của Đại học Utah, và đã có hơn 200 bài báo được in trên các tạp chí khoa học quốc tế. Tuy nhiên chiếu theo điều lệ quy định của cái Bộ GD-ĐT tai tiếng nhiều hơn nổi tiếng thì cái Bộ GD-ĐT VN này cho biết Điều 20, khoản 2, điểm a, Luật Giáo dục Đại học 2012 quy định về một trong các tiêu chuẩn hiệu trưởng: “Có phẩm chất chính trị, đạo đức tốt, có uy tín về khoa học, giáo dục, có năng lực quản lý và đã tham gia quản lý cấp khoa, phòng của cơ sở giáo dục đại học ít nhất 05 năm”.

Đó là hồ sơ bi kịch cho cái hệ thống giáo dục VN mà tôi hay nói là nó thối nát từ gốc tới ngọn, và người ta cần giải tán hết cái Bộ GD&ĐT này, cũng như đuổi hết những kẻ đang lãnh đạo cái Bộ GD&ĐT này và xây dựng lại nền móng giáo dục mới thì may ra VN mới có thể nói tới cuộc cách mạng rúng động về công nghiệp 4.0 mà nhà nước VN này mải mê đeo đuổi cái hình bóng không có thật như thể họ đang hái sao trên trời vậy.

Lý do cũng dễ hiểu, vì ngay cả tôi đã từng kinh nghiệm là phụ tá kinh tế từ Đại học Cornell, và cũng đã từng kinh nghiệm làm giáo sư kinh tế của một số trường đại học tại Tokyo-Nhật Bản, Hồng Kông, Thượng Hải, Bắc Kinh,…thì nếu so tiêu chí quy định của GD&ĐT quy định thì ngay cả tôi cũng không thể đáp ứng tiêu chuẩn để làm hiệu trưởng một số trường đại học tại VN, huống hồ là giáo sư trẻ tuổi Trương Nguyện Thành kia. Cái quy định đó của Bộ GD&ĐT VN có lẽ nó chỉ thích hợp cho cái hệ thống giáo dục mang nặng tư tưởng chính trị. Vì hãy nhớ rằng như tôi hay nói, các lãnh đạo Bộ GD&ĐT đều là đảng viên chính trị gia. Kể cả cấp Sở GD&ĐT TP.HCM mà cơ quan cấp cò con này cũng có thẩm quyền bác bỏ giáo sư Trương Nguyện Thành làm hiệu trưởng ĐH Hoa Sen.

Tôi thì hay nhắc lại chuyện cũ là ngay từ ngày đầu tiên Phùng Xuân Nhạ này giữ chức Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Việt Nam thì tôi đã nói rồi, ông này là kẻ xài bằng giả, học giả, vì không thể qua mắt được tôi khi dại dột khoe thành tích nghiên cứu sinh sau tiến sĩ Fulbright Scholar ở trường Đại học Georgetown, Mỹ. Nói viết tiếng Anh thì lẩm cẩm tệ hơn cả các cháu học sinh tiểu học đã được học tiếng Anh, vậy mà cũng ngồi chức chủ tịch Hội đồng Chức danh giáo sư nhà nước thì quả là chuyện lạ. Thực tế ông Nhạ này được ưu ái ngồi cái ghế Bộ GD&ĐT VN thì cũng không có gì lấy làm lạ cả, vì cái gốc rễ và chuyên môn của ông này là lý luận Chủ nghĩa Marx-Lenin rồi cử tuyển đi vào lĩnh vực kinh tế Chủ nghĩa Marx-Lenin và giảng dạy bồi dưỡng cán bộ về chính trị cũng như sau này cấp phát bằng cho một mớ cán bộ nhà nước, có lẽ cấp cao cũng có thì việc ông này không có uy tín nào nữa nhưng vẫn phải ngồi cái ghế Bộ GD&ĐT VN để hợp pháp hóa cho một số đông quan chức nhà nước được ông này cấp bằng, nếu nói phải từ chức hoặc bị cách chức thì khác nào một đống văn bằng dởm/rởm của quan chức vô giá trị hay sao,… đó là chuyện cũ tôi hay nhắc lại cho mọi người rõ.

Hãy nói tiếp về giáo dục, đó là tôi là người rất hay coi trọng nền tảng giáo dục là cái gốc để nhìn vào một quốc gia hưng thịch hay suy tàn. Đó là tôi hay lập đi lặp lại là bởi vì trên thế giới thì từ xưa cho tới nay thì chưa từng có một quốc gia nào hóa có nền công nghiệp mạnh, nền kinh tế hóa Hổ, hay Rồng hay siêu cường quốc kinh tế mà hệ thống giáo dục của họ kém cả, đó là gần như hệ thống giáo dục của họ là tuyệt đối là rất đặt nặng về giáo dục là quốc sách, và cũng hãy nhớ rằng trên thế giới chỉ có những quốc gia nghèo nàn lạc hậu mãi mãi và muôn đời là nô lệ cho thiên hạ thì hầu như những quốc gia đó có nền móng giáo dục yếu kém, dù có giàu tài nguyên. Cho nên đừng có ảo giác mơ tưởng là lập ra 3 đặc kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc là có thể thay đổi nền kinh tế VN, hay bắt trước sự bùng nổ của Đặc khu kinh tế đặc biệt của Thẩm Quyến bên Tàu, vì cái đầu không có trí tuệ thì chỉ có lập ra đặc khu cờ bạc, mại dâm, buôn đất và rửa tiền thôi.

Vì hãy nói về kinh nghiệm giáo dục nữa, đó là kiểu mẫu “đặc khu kinh tế tự phát Thung lũng điện tử công nghệ caoSilicon, Silicon Valley, phía Bắc California ở Mỹ”, mà tính cho GDP của toàn tiểu bang California thì có sản lượng kinh tế GDP năm 2017 lớn hơn cả Anh, Pháp và có nền kinh tế lớn thứ 5 trên thế giới là đứng sau Mỹ (trừ California thì Mỹ vẫn đứng đầu), kế đến là TQ, Nhật, và Đức. Cái nền tảng của Silicon Valley đi lên là dựa vào khoa học và giáo dục đặt trên hàng quốc sách ưu tiên số môt, nó tập hợp các cái đầu giỏi nhất của các nhà khoa học, các giáo sư đại học từ tất cả các nước di cư đến đây, kết hợp với các CEO các công công ty công nghệ hàng đầu tại đó. Silicon Valley có làng đại học và trung học dày đặc, đặc biệt là nổi tiếng nhất là Đại học Stanford, là cái nôi đốt xương sống đào tạo nhân lực cho Silicon Valley. California cũng là nơi tập trung nhiều trường đại học nhất thế giới, các trường danh giá như, University of California, Los Angeles; University of California, Berkeley; University of California, San Diego; University of California, Santa Barbara; University of California, Davis,…

Hãy nói về kinh nghiệm giáo dục của VN và các nước Nhật, Hàn Quốc, Đài Loan, Singapore, TQ, và nhiều xứ khác,….Đó là lãnh đạo VN họ cần nhớ rằng, trước đây Tổng thống George Walker Bush (Bush con), rồi đến Tổng thống Bill Clinton , đã khuyến khích hỗ trợ cho trí thức, các nhà khoa học VN định cư tại Mỹ hồi hương về VN để đóng góp trí tuệ cho quốc gia nghèo khó lạc hậu này vươn lên như kinh nghiệm của Hàn Quốc, Nhật, Đài Loan,…họ từng làm với cộng đồng định cư ở nước ngoài về tái thiết đất nước. Tôi thì giật mình là Tổng thống Bill Clinton, Bush đã nhầm lẫn tai hại với chế độ cộng sản nhà nước VN bảo thủ giáo điều, cứng đầu này thì còn lâu họ mới chấp nhận, vì về nước có chuyên môn mà xã hội cởi mở tiến bộ thì hàng triệu đảng viên con ông cháu cha mất hết chỗ đứng ghế ngon à. Bởi lẽ người cộng sản VN họ còn đang kể nể công lao gọi là “giải phóng đất nước” thì họ cần được bù đắp vật chất lẫn quyền lực mà.

Kinh nghiệm đối với nước Nhật, Hàn Quốc, Đài Loan, Singapore, TQ,… khi họ trải thảm đỏ ở trên dưới trải hoa hồng và vật chất không thiếu thốn cho kiều bảo trí thức định cư ở nước ngoài về hồi hương tái thiết đất nước thì chính phủ các nước đó còn dành đặc cách đãi ngộ là trả lương còn cao hơn ở các nước đó (như Mỹ chẳng hạn) mà họ đồng ý về quê hương, và còn kèm tất cả các trang trải chi phí sinh hoạt như nhà cửa, chi phí đi lại do nhà nước đài thọ cấp, đôi khi tặng ngay một căn nhà và các hóa đơn chi phí sinh hoạt hàng ngày,…nó khác với VN là một mặt kêu gọi tri thức về đóng góp cho đất nước thì “trên trải thảm, dưới rải đinh”, có lẽ tôi nói chính xác hơn vì ý thức hệ là “trên trải thảm, dưới rải lý luận chính trị cao cấp”, là bắt ép người ta phải học gói lý luận chính trị cao cấp, tư tưởng HCM, hay các giáo lý Chủ nghĩa Marx-Lenin.

Đối với TQ thì hiện nay họ còn đặc cách miễn trừ tất cả các thủ tục nhập cảnh và nhập quốc tịch cho tất cả các công dân các nước vào TQ mang theo trí tuệ đóng góp về giáo dục, khoa học cho họ, và được ưu đãi hậu hĩnh là trả lương cao ngất ngưỡng là gấp đôi hay gấp 4 lần lương bổng ở các nước Mỹ, Âu châu, Nhật,…họ không cần áp đặt chính trị nào cả vào trí thức, vế bên kia thì quốc gia cộng sản VN chậm tiến này thì đang trở lại trạng thái sự bảo thủ, giáo điều mà còn trì trệ, có thể tôi nghi ngờ là sau việc từ chối và loại chức danh hiệu trưởng ĐH Hoa Sen của giáo sư trẻ tuổi Trương Nguyện Thành có thể họ lo ngại ngôi trường ĐH Hoa Sen sẽ phá vỡ quy tắc giáo dục tư duy chính trị Marx-Lenin thì gây suy yếu đảng, vì sẽ có một số trường ĐH khác sẽ bắt chước theo giảm dần thời lượng học chủ nghĩa chính trị Marx-Lenin, và tư tưởng gì đó mà họ nâng cao đào tạo chuyên môn thì nguy ngập cho đảng, cũng như một số thành phần đông đảo giảng viên, giáo sư Marx-Lenin, và tư tưởng gì đó sẽ mất việc.

Ôi thôi sau cùng tối đúc kết là sau câu chuyện một ông giáo sư Mỹ gốc Việt này về Mỹ vì bảo thủ chính trị và giáo dục cản trở thì có lẽ chế độ nhà nước VN này cũng nên loại cụm từ “kêu gọi trí thức kiều bào hồi hương đóng góp cho công cuộc xây dựng đổi mới đất nước”. Đó là họ nên có thể diện là kể từ nay nhà nước VN hạn chế nói ra những cụm từ đó, vì bây giờ kiều bào của đất nước này có lẽ họ đã cảnh giác cao độ về chuyện này để phòng ngừa rủi ro tốn kém có khi mất cả công việc tại nước đó mà họ đang làm việc để bỏ bê về VN theo lời kêu gọi câu nói cửa miệng của quan chức CSVN thì rất tai hại, vì chẳng ai bảo hiểm rủi ro chi phí tốn kém quá lớn để về nước mà mất tất cả. Mới đây hay nhiều năm thì từ ông Thủ tướng, cho đến Chủ tịch nước, rồi bí thư Thành ủy TP.HCM đều gào thét như câu họi sự hhát huy sức mạnh của kiều bào về nước đóng góp trí tuệ, tiền bạc xây dựng TP. Hồ Chí Minh văn minh, hiện đại,…

(*) Hệ thống giáo dục của VN nó đã thối nát, đào tạo thạc sĩ, tiến sĩ ra trường thất nghiệp đông hơn quân nguyên, đào tạo cử nhân, kỹ sư ra trường đi xin việc ở các công ty nước ngoài hay làm ở nước ngoài thì phải đào tạo lại từ đầu hết rất tốn kém, vậy mà những kẻ đang lãnh đạo ngành giáo dục này họ vẫn tự cao ngạo hệ thống giáo dục ưu việt của VN cao hơn tiêu chuẩn Mỹ, còn EU, Nhật, Đài Loan, Hàn Quốc,...chỉ là hạng tầm thường chưa đủ tiêu chuẩn và kinh nghiệm như quản lý giáo dục VN thì quả là chuyện hài tháng Tư chưa kết thúc.

TRỞ LẠI HỒ SƠ DỰ TRỮ NGOẠI HỐI CỦA VIỆT NAM CÔNG BỐ 63 TỶ USD

Việc mới đây NHNN VN công bố hồ sơ dự trữ ngoại hối tăng kỷ lục 63 tỷ USD, chủ yếu là NHNN VN làm nghiệp vụ hơn hai năm qua, họ nói là đã mua thêm tới 32 tỷ USD, thậm chí có ngày họ nói NHNN khoe thành tích mua được lúc cao điểm tới 3 tỷ USD. Tức là điều đó cái NHNN VN này trả ra bằng tiền đồng là VND bằng đó 3 tỷ USD/ngày, và 32 tỷ USD/2 năm qua thì quả là chuyện ly kỳ.

Tôi nói ly kỳ ở chỗ là chỉ tiêu tăng cung tiền và tăng trưởng tín dụng cho vay của VN trong năm 2017 họ ấn định mức 21-22% trên tỷ lệ GDP thì rất đáng ngại là tiền đó có bơm vào cho vay sản xuất hay không hay là in tiền bơm bạc ra mua USD để cho hấp thụ hết số tiền in ra.

Lý do tôi phóng về quá khứ là trong 3 tháng qua thì NHNN VN họ nói đã mua được 6 tỷ USD, và vào tháng 10/2017 thì NHNN VN công bố khối dự trữ ngoại hối đạt 45 tỷ USD, tức là chỉ mất chưa tới 6 tháng tiếp theo thì NHNN VN họ đã vét được 18 tỷ USD dự trữ ngoại hối. Cùng giai đoạn đó thì mỗi nơi công bố con số hồ sơ dự trữ ngoại hối mỗi con số khác nhau, có lúc chênh nhau cả 7 tỷ USD, đó là Thủ tướng chính phủ Nguyễn Xuân Phúc, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, rồi bên Bộ Tài chính,…thì họ công bố sai lệch con số dự trữ ngoại hối đến chênh nhau con số kỳ lạ khó tin.

Tôi nhắc lại chuyện hài kịch là cái khối dự trữ ngoại hối của VN nó không còn được các thị trường tài chính quốc tế niêm yết công bố nữa kể từ cuối năm 2015. Lý do các tổ hợp ngân hàng quốc tế và các thị trường ngoại hối quốc tế họ không công bố nưa là điều dễ hiểu, đó là tôi giải thích thế này. Đó là vào cuối năm 2015 thì chỉ có chưa đầy 28,7 tỷ USD thôi. Nó sụt giảm nghiêm trọng là do vào giữa năm 2015 khi thị trường cổn phiếu của TQ ở Thượng Hải và Thẩm Quyết bị sụt giá mạnh, có thể nói là một sự xì bóng cổ phiếu kéo dài mấy tháng do ảnh hưởng của cái nạn bể bóng bất động sản của TQ xẩy ra vào cuối năm 2014 thì để cấp cứu thị trường bất động sản có thêm vốn đầu tư qua ngả thị trường chứng khoán thì Bắc Kinh chỉ thị cho Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc (PBOC) hạ lãi suất và giảm giá trị đồng RMB để tung ra hai mũi tên, mũi tên đầu tiên là lùa tiền người dân bơm vào thị trường cổ phiếu để doanh nghiệp kinh doanh bất động sản có thêm vốn đầu tư với nghiệp vụ lãi suất âm so lạm phát, nhằm khuyến khích người dân rút tiền tiết kiệm để đầu tư vào chứng khoán, và mũi tên thứ 2 là nhắm vào thị trường xuất khẩu để nâng đỡ cho các doanh nghiệp rất lớn của TQ dựa vào xuất khẩu nhờ tiền nhiều và rẻ để bán hàng rẻ dễ cạnh tranh. Đến ngày 11, 12 và 13/8/2015, PBOC phá giá đồng bạc Yuan tới 4,6%, và nó cháy sang VN, và cái thị trường cổ phiếu VN sụt giá tan tành, cộng thêm đồng tiền VND mất giá mạnh hơn cả đồng RMB của TQ thì VN đã phải bơm ra bao nhiều USD thì không rõ để thu hồi tiền VND về nhà và họ vẫn nói là cái khối dự trữ ngoại hối của VN theo hướng tăng thì quả là chuyện rất đáng nghi ngờ điều bất thường đó.

Chuyện ly kỳ hơn nữa là vào đầu năm 2016 thì thị trường cổ phiếu của TQ lại sụt giá tan tành thêm lần nữa, cộng với giá dầu thô chạm đáy sụt giá có lúc gần như chỉ còn 27 USD/thùng dầu thô và nó duy trì giá thấp đó rất lâu mà không lên được mức 38 USD/thùng, vậy mà NHNN họ vẫn công bố khối dự trữ ngoại hối theo hướng tăng của cái bậc thang đi lên, vì thu từ dầu thô để có ngoại tệ của VN là không ít chút nào và rất nhiều. Những cái nguồn thu ngoại tệ ấy của VN bị bít kín thì làm sao mà nói dự trữ ngoại hối tăng được. Vì khi tích trữ ngoại hối như vậy thì VN còn phải chi tiêu và đầu tư rất lớn như trả nợ trả lãi vay quốc tế, tài trợ cho việc đỡ tỷ giá, cộng với việc tài trợ xuất khẩu,….giới phân tích họ hay nghi ngờ là VN thiếu hụt ngoại tệ, đó là năm 2014 VN buộc phải phát hành nợ đi vay 1 tỷ USD trên thị trường tài chính quốc tế, rồi năm 2015 thì dự tính vay thêm 3 tỷ USD trái phiếu để đảo nợ nhưng không vay được, và người ta còn đè cập đến chuyện nhà nước VN đòi huy động số vàng tiết kiệm của dân chúng tới 500 hay 600 tấn vàng gì đó thì quả là chuyện rất đáng ngờ.

Đáng ngờ hơn trong những tháng mà VN công bố khối dự trữ ngoại hối tăng kỷ lục 63 tỷ USD đó thì cái thị trường cổ phiếu của VN bị bán tháo và sụt giá kỷ lục nhất thế giới, cái thị trường giấy nợ tài chính cũng thế. Còn thị trường xuất khẩu thì chắc chắn sẽ giảm đi vì Mỹ, EU bảo hộ mậu dịch, cộng với việc TQ giảm xuất khẩu, cũng như giảm nhập khẩu và tăng chi tiêu cho tiêu dùng nội địa thì VN lại công bố con số xuất khẩu ma, là nó gần như cán mốc 50 tỷ USD xuất khẩu qua thị trường TQ. Một con số khai man thô bỉ. Vì xuất nhập khẩu ấy thì nó rất khó khai gian, bởi phía TQ họ có thì quốc tế họ xem hồ sơ của Ministry of Commerce of the People's Republic of China (Bộ Thương mại nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa), tiếng Anh: http://english.mofcom.gov.cn/ hay tiếng Hoa: www.mofcom.gov.cn/,... chứ họ chả quan tâm hồ sơ thống kê hay dữ kiện ngoại thương của VN khi họ nhận thấy quốc gia này bây giờ nổi tiếng dối trá để trả giá cho sự tồn tại của đảng phái họ. Lý do nếu nói vậy thì phía TQ họ lại nói VN thường xuyên nhập khẩu khàng hóa của họ rất lớn chiếm tới có lúc là 3,05% ngoại thương của họ, và TQ họ luôn đạt thặng dư thương mại với VN tới con số trên 38 tỷ USD, điều đó cho thấy quan hệ ngoại thương giữa VN-TQ không thôi đã lên tới 138 tỷ USD nếu ta chấp nhận con số dối trá mà VN công bố và nếu so với cái GDP 220 tỷ USD kia của VN thì tôi e rằng VN phải nhập khẩu thêm lao động và đầu tư thêm 1 cái nhà máy Samsung to lớn nữa thì mới có khả năng sản xuất dư thừa để mà xuất khẩu lớn như vậy, vì chưa tính cái khối kinh tế Mỹ, EU mà VN bán hàng xuất khẩu qua, và chỉ tính cho 3 thị trường xuất khẩu của VN là TQ-Mỹ-EU mà đã vẽ ra con số lớn như vậy rồi.

Hãy nói về thời sự đang diễn ra, đó là tôi công bố luôn con số dự trữ ngoại hối an toàn nhất của VN đang có khi họ mua nợ nắm giữ trái phiếu kho bạc Mỹ, đó là cất giữ khoảng 19 tỷ USD dự trữ ngoại hối trái phiếu kho bạc Mỹ. Còn lại con số cực lớn là 44 tỷ USD trong 63 tỷ USD kia thì giới phân tích mù lòa luôn là họ không biết đó là ngoại tệ niêm yết bằng hình thức nào, đồng tiền và trái phiếu của nước nào, vàng có bao nhiêu tấn,…Vì hiện nay trong tháng tháng 4 thì tất cả các nước họ đều công bô khối dự trữ ngoại hối của họ (tiêu chí 1 tháng hay ít nhất 1 quý, không cần thiết phải công bố ngẫu hứng như VN).

Đó là đối với TQ thì tháng 3 vừa qua họ đang giữ 3.143 tỷ USD; Nhật là 1.270 tỷ USD (tháng 4);…những nước thực tế gần VN hơn thì Indonesia hết tháng 3 thì họ có được 126 tỷ USD (giảm 2,5 tỷ USD so với tháng trước); Malaysia thì có 102 tỷ USD (giảm mất 1,7 tỷ USD); Thailand do phụ thuộc vào xuất khẩu ít hơn VN và do có thị trường tiêu dùng mạnh hơn VN, nhất là thị trường du lịch và mua sắm thì dự trữ ngoại hối của họ không giảm mà tăng lên 216 tỷ USD; Philippines thì khối dự trữ ngoại hối của họ sút giảm liên tục mấy tháng qua và hiện nay chỉ còn hơn một chút 80 tỷ USD, mức cao nhất gần 87 tỷ USD trong tháng 9/2016,….

Qua ngần con số ấy nó cho thấy cái khối dự trữ ngoại hối của VN tăng vùn vụt bất chấp VN là chúa chổm về nợ công dẫn đầu các nước Đông Nam Á, trừ trường hợp nợ nần của Singapore ra vì họ nợ bằng đồng Dollar Singapore. VN thì phảo căng ra thanh toán bằng ngoại tệ lẫn in bạc tạo lạm phát thanh toán bằng đồng nội tệ.

Cái chuyện ly kỳ khá chuyên môn là cái khối dự trữ ngoại hối của Philippines tính từ tháng 9/2016 cho tới tháng 4/2018 thì nó không tăng mà còn sụt giảm tới 7 tỷ USD thì cái đồng bạc Peso của Philippines có ký hiệu hối đoái là PHP thì nó lại đang tăng giá mạnh so với USD của Mỹ, là đang tăng được 3,42% kể từ đầu năm cho tới nay, trong khi cái đồng tiền VND thì mất giá tới 0,26%.

Ôi thôi qua ngần yếu tố đó thì ta đặt câu hỏi là vì sao Philippines họ không in tiền ra mua USD để làm giảm giá trị đồng Peso xuống cho dễ xuất khẩu, vì nó đang lý tưởng nếu có làm sụt giá đồng Peso để mua một số lượng lớn dự trữ ngoại hối thì cái đồng Peso cũng không đến nỗi tệ mất hết giá trị tăng 3,42% so với USD. Đó là vở kịch đóng vai diễn của cái NHNN VN này khi hay công bố khối dự trữ ngoại hối tùy tiện.".

Thứ Bảy, 5 tháng 5, 2018

NHỮNG KẺ NGHIỆN NGẬP CHỦ NGHĨA MARK-LENIN TOÀN LÀ THỨ ĂN BÁM BẠN BÈ VÀ NGƯỜI DÂN

Có khá nhiều người gửi hồ sơ dồn dập cho tôi với chủ đề cực kỳ nóng bỏng bức bối của họ khi mới đây họ sốc nặng khi vừa rồi trong tháng 5/2018, nhân kỷ niệm 200 năm ngày ông tổ của chủ nghĩa cộng sản Karl Marx, cũng như học thuyết Chủ nghĩa Marx-Lenin, rồi những ông bà Nguyễn Xuân Thắng, Bí thư TƯ Đảng, Giám đốc Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, Phó Chủ tịch phụ trách Hội đồng Lý luận TƯ giữ chức Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương, có bài đăng lý luận “Tư tưởng của Mác là đuốc dẫn đường cho cách mạng VN thời đại mới”: http://vietnamnet.vn/…/tu-tuong-cua-mac-la-duoc-dan-duong-c… , rồi tờ báo của Thành đoàn HCM cũng như đăng bài: : Soi sáng Cách mạng 4.0 bằng tư tưởng của Các Mác”, rồi tờ Thanh Niên cũng vậy, họ đăng bài “Phát triển tư tưởng Marx trong thời đại công nghiệp 4.0”: https://thanhnien.vn/…/phat-trien-tu-tuong-marx-trong-thoi-…, tức là chủ bút viết bài cũng như phát biểu là ông Nguyễn Xuân Thắng, - Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương,…
Đầu tiên tôi giật mình khi theo dõi hồ sơ bạn đọc gửi cho tôi, và tôi đã trẻ ra thêm 10 tuổi khi đọc các bài báo phân tích này của một kẻ tâm thần bại não Nguyễn Xuân Thắng, - Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương này. Có vẻ như những ai càng đi xa hơn nghiên cứu Chủ nghĩa Marx-Lenin thì họ hay mắc chứng bệnh hoang tưởng là mắc chứng bệnh megalomania, megalomaniac - thích làm lớn, mắc chứng hoang tưởng tự đại, người mê sảng.
Hãy nói về đoạn trích bài báo của ông Nguyễn Xuân Thắng, Giám đốc Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh “Các Mác không chỉ là nhà lý luận thiên tài mà còn là nhà cách mạng vĩ đại, đã để lại cho nhân loại một kho tàng tri thức đồ sộ và và phong phú trên nhiều lĩnh vực như: Triết học, xã hội học, kinh tế học, lịch sử, pháp lý, chính trị.”, thì tôi liên tưởng dự báo tới chuyện ông tâm thần này có chân đứng trong Tổ Tư vấn kinh tế của Thủ tướng Chính phủ, thì mới đây ông này thôi không làm trong Tổ Tư vấn kinh tế của ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nữa, vì dư thừa và vô duyên, có lẽ mâu thuẫn về ý thức tư vấn kinh tế nên bị thôi việc ra khỏi cái Tổ tư vấn đó.
Ta hãy nhắc lại chuyện cũ là những kẻ nghiện ngập giáo lý học thuyết Chủ nghĩa Marx-Lenin thì họ chưa bao giờ tự nuôi sống bản thân của họ ngoài xã hội lần nào cả, nó cũng giống như ông tổ Karl Marx vậy, cũng chỉ sống bám vào bạn bè thôi, những ông thánh nhân này thì đi sao chép tổng hợp các lý thuyết và học thuyết của những người khác và đóng thành tập Chủ nghĩa Marx-Lenin để cho những con nghiện chích choác cái thứ đó và mang du nhập vào các nước thì nó gieo họa cho nước đó, trong đó có VN.
Những người Cộng sản họ hay mê cuồng tôn thờ cái chủ nghĩa Marx-Lenin ngoại lai này thì rất cực đoan, họ tuyên truyền nhồi sọ như thể loài người không có Chủ nghĩa Marx-Lenin thì không thể làm kinh tế và làm khoa học được.
Hãy nói về ông Karl Marx thì bây giờ chỉ được có 200 tuổi thôi, nếu nói ông này tạ thế thì bi kịch là ông này chỉ được có 65 tuổi thôi. Ông Vladimir Lenin thì đến bây giờ chỉ được 148 tuổi mà chỉ sống thọ được 54 tuổi. Cái học thuyết Chủ nghĩa Marxism–Leninism (Marx-Lenin) thì nó chỉ được chưa tới 1 thế kỷ là chỉ được 98 tuổi thôi, còn cái Tư tưởng Hồ Chí Minh thì sao chép cái gọi vận dụng sáng tạo Chủ nghĩa Mác-Lênin trong điều kiện cụ thể của VN thì nó là bao nhiêu tuổi nhỉ, ấy vậy mà những người cộng sản VN như ông Nguyễn Xuân Thắng coi đó là công trình vĩ đại là kho tàng trí thức của nhân loại thì quả là chuyện bệnh hoạn quái đản.
Lý do cũng dễ hiểu cái sự bệnh hoạn này, đó là ta so sánh những lý thuyết kinh tế, chính trị tư bản Mỹ và Âu châu thì nghiệm ra rằng, đó là ngay cả cái JPMorgan Chase (NYSE: JPM) của Mỹ thì nó đã có tuổi đời gần 219 năm, tức là 2 thế kỷ cộng 19 năm làm nghiệp vụ tài chính ngân hàng. Kinh điển hơn ngân hàng Anh, Barclays (LON: BARC) có tuổi đời đến 328 năm, hơn 3 thế kỷ cộng 28 năm, tức là lớn tuổi hơn ông tổ Karl Marx đến gần 1 thế kỷ 28 năm, và lớn tuổi hơn ông Vladimir Lenin tới 1,8 thế kỷ. Hay Ngân hàng quốc gia Thụy Điển, có thể gọi là ngân hàng trung ương Thụy Điển (Sveriges Riksbank), nó có tuổi đời gần 3 thế kỷ rưỡi, là 3,5 thế kỷ,...thì cái chủ thuyêt kinh tế Marx-Lenin nó là cái gì mà tuyên truyền đến mức mù quáng đến mức tôi mô ta khó có thể tưởng tượng nổi sao mà người ta u mê sống trong cái thế giới tuyên truyền của “con lừa thế kỷ” như vậy.
Về hồ sơ này khi nói về giáo lý ma quỷ Mác-Lênin thì tôi trích dẫn phân tích lại bài cũ xưa kia, vì nó không mới, và trích dẫn lại một đoạn mà bạn đọc thắc mắc nó. Cụ thể:
“Có độc giả hỏi đi hỏi lại với tôi rằng trong thời gian gần đây, phương tiện truyền thông tuyên truyền của nhà nước VN theo chủ thuyết Marx-Lenin cho rằng Mỹ lấy lý thuyết Marx-Lenin này giải quyết thành công khủng hoảng kinh tế Mỹ?
Tôi thì đã phân tích rất lâu có lẽ độc giả mới, nên tôi trích dẫn lại bài phân tích cũ. Đó là các nước nghèo khó lệch lạc đi theo "nền kinh tế thị trường định hướng XHCN", họ nói rằng cuộc khủng hoảng kinh tế tại Mỹ 2008 - 2009 là do các nhà kinh tế học người Mỹ dùng chủ nghĩa Marx-Lenin để giải quyết thành công cuộc khủng hoảng kinh tế Mỹ, và còn tuyên truyền sự ưu việt của học thuyết chủ nghĩa Marx-Lenin so với học thuyết chủ nghĩa kinh tế tư bản, tức là ám chỉ kinh tế cá nhân và tư nhân của các hộ gia đình, thí dụ những gương mặt CEO: Mark Zuckerberg của Facebook (NASDAQ: FB), Steve Jobs, Ronald Wayne, Steve Wozniak, Tim Cook của Apple (NASDAQ: AAPL), Bill Gates của Microsoft (NASDAQ: MSFT), Boeing (NYSE: BA) của nhà sáng lập: William E. Boeing, Tesla Motors (NASDAQ: TSLA) của tỷ phú Elon Musk,...
Trươc hết thì tôi hay mỉa mai cách suy nghĩ của họ, đó là kinh tế chính trị Marx-Lenin nếu nó tốt đẹp thì quốc gia Liên Xô nó không bị tan rã vì nạn đói khổ và nạn lạm phát. Đó là bởi vì kinh tế XHCN nó có món đặc sản là đồng tiền mất giá, nạn lạm phát và bệnh sùng bái cá nhân. Tức là người ta coi ông tổ Marx-Lenin là thánh nhân, nên vì đó mà người ta không sáng tạo ra các lý thuyết kinh tế mới thay đổi diễn ra hàng ngày, tháng, năm. Chẳng hạn như các giải Nobel kinh tế hiện đại, họ luôn phát minh ra những lý thuyết kinh doanh và điều hành kinh tế mới, vì những nhà kinh tế đoạt giải Nobel đó họ có "cái tôi của họ", là không tôn thờ hay sùng bái chủ nghĩa cá nhân điên cuồng ngu muội.
Bởi vì nếu mà người ta cứ tôn thờ sùng bái cá nhân đó thì người ta chỉ suốt đời làm nô lệ cho cái chủ thuyết kinh tế Marx-Lenin thì người ta không có sáng tạo ra các lý thuyết kinh tế mới và bị cái bóng quá lớn của chủ thuyết kinh tế Marx-Lenin che phủ. Nó cũng giải thích phần nào tại sao quốc gia VN này đã được thống nhất hòa bình hơn 40 năm rồi mà đến bây giờ vẫn còn nhận vốn vay ODA, và dân số vàng, đông, độ tuổi lao động sung mãn, diện tích đất và biển giàu tiềm năng mà bất cứ quóc gia nào cũng thèm muốn nhưng sản lượng kinh tế còn thấp hơn cả tiểu bang nhỏ bé South Carolina chỉ có dân số 4.896.146 người và diện tích khô cằn chỉ có 82.931 km vuông, mà tạo ra sản lượng GDP lên đến 198 tỷ $,...Singapore thì dân số có 5.535.000 dân, diện tích bé tẹo teo là 719,1 km vuông, vậy mà GDP của họ tạo ra trong năm 2015 lên đến 293 tỷ USD,...
Vậy mà đến thế kỷ này rồi mà cũng có khá nhiều ông bà chức lớn tại VN vẫn còn tự ru ngủ họ và người dân chúng bằng chủ thuyết ưu việt kinh tế Marx-Lenin này thì đúng là hết thuốc chữa.
Nếu kinh tế XHCN tốt đẹp thì bây giờ không có chuyên bi hài về tiền đồng mất giá, gây giảm giá tài sản của dân chúng tiết kiệm được bao nhiêu năm chỉ một đêm đổi tiền là mất trắng hết tài sản như trong quá khứ, đó là vào ngày 15/9/1985 cách một ngày sau khi Nhà nước VN theo chế độ cao trào của chủ thuyết mô hình kinh tế Marx-Lenin, qua việc thực hiện đổi tiền lần thứ 6, khi đó tỷ giá hối đoái chính thức 1 $ đổi được 15 đồng tiền Việt Nam, vậy mà bây giờ 1 USD đổi ra mấp mé 22.800 VND, và quốc gia này từng nhiều lần đổi tiền trong quá khứ, và xóa trắng tài sản của người dân và doanh nghiệp tích cóp thì nó cho thấy mức độ tàn phá của chủ thuyết kinh tế Marx-Lenin này. Kinh nghiệm gần hơn Venezuela đang lâm nạn vì theo mô hình kinh tế XHCN, tờ giấy bạc Bolivar Venezuela (VEB) vào tháng Giêng năm 1989 rất có giá là chỉ cần 0,05 VEB là đổi được 1 $, thì kể từ khi Hugo Chávez, Nicolás Maduro đưa quốc gia này tiến lên XHCN thì cả đất nước giàu có tài nguyên này rơi xuống vực thẳm sụp đổ, đồng tiền mất giá kinh khủng khi chỉ cần 1 USD = 9,99 VEF, và hiện đơn vị tiền tệ Bolivar Venezuela mất luôn tín hiệu giá trị của nó,…”
(*) Trong kinh tế học, nếu cá nhân xuất chúng đi lên và giàu có, tạo ra nhiều giá trị kinh tế và họ càng giàu thì càng kéo kinh tế đi lên và xã hội càng tốt đẹp như Bill Gates, Jeff Bezos, Mark Zuckerberg, Larry Ellison, Warren Buffett, George Soros, Charles và David Koch, Elon Musk,…hay các giới chủ tài phiệt ngân hàng, hoặc 1% các triệu phú, tỷ phú Mỹ của 1% những công ty xuất khẩu lớn nhất nước Mỹ thì nếu họ càng giàu thì lại càng mở rộng kinh doanh và đầu tư nhiều hơn để tạo ra việc làm tối đa cho người lao động, lý thuyết kinh tế tư bản nó buộc phải như vậy thì dù có chênh lệch giàu nghèo thì xã hội họ vẫn tốt. Bởi nó dựa vào đốt xương sống của những cá nhân xuất chúng để kéo kinh tế đi lên. Nếu kinh tế tư bản không có chênh lệch giàu nghèo, không có những cá nhân xuất chúng thật xuất sắc thì nó không phải là kinh tế tư bản.
(**) Hãy so sách cái vế kinh tế tập thể ma quỷ Marx-Lenin. Kẻ không làm cũng được hưởng bằng kẻ chịu làm và sáng tạo, nó dẫn đến cái sự lười nhác mà còn hèn nhác. Kinh tế dựa vào toàn dân, cái gì cũng “nhân dân” để bám vào đó mà “hút máu nhân dân”. Thậm chí là chênh lệch giàu nghèo ngày nay ở cái xã hội VN còn cao độ hơn tư bản Mỹ gấp nhiều lần, mà cái chênh lệch giàu nghèo đó là làm giàu đi lên chủ yếu là quan chức và nhóm “tư bản trá hình”, họ cấu kết nhau làm giàu tư tài nguyên quốc gia như đất đai, cảng biển, bờ biển, tài nguyên khoáng sản,…
(***) Chế độ CSVN trước đây sai lầm khi lý luận giàu nghèo bất công gì đó và họ đánh vào tư sản, doanh nghiệp tư doanh để quốc hữu hóa tài sản, công xưởng, nhà máy sản xuất,…kết quả đất nước này không thể sản xuất công nghiệp lẫn nông nghiệp, và rơi vào nạn đói, vì sản xuất trì trệ, những kẻ đi thâu tóm quốc hữu hóa đó lại không biết làm sản xuất và kinh doanh, hậu quả nạn thất nghiệp tràn nan vì thói tư duy kinh tế tập thể,… Hãy nhớ rằng cái gì cũng có giá của nó. Một tài phiệt ngân hàng Mỹ hay CEO một đại công ty Mỹ, dù họ tỷ phú USD và bị những kẻ bất tài ghen tị, nhưng nếu họ tạo ra 100.000 người lao động hay nhiều hơn để tạo công ăn việc làm cho người lao động thì nó còn tốt đẹp hơn mấy cái thứ vô thần vô thánh kia là không tạo ra bất cứ sản xuất nào cả chứ chưa nói tạo ra công việc cho người lao động (vì người cộng sản họ có thích tư doanh, tiểu doanh, tư sản đâu) mà chỉ ăn bám vào đồng thuế nhân dân thì cũng không hơn không kém những ăn xin, vì những người ăn xin họ còn có giá trị lao động hơn những kẻ rêu rao cái chủ thuyêt kinh tế Marx-Lenin, đã không biết làm kinh tế và sản xuất mà còn ăn thuế quá nặng vào người dân cũng như lấy quyền quản lý hết tài nguyên quốc gia mà còn không ra gì thì đừng lên dạy dỗ ai cả.

Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

NHỮNG CHUYỆN HÀI DIỄN RA Ở VIỆT NAM TRONG VÀI NGÀY QUA

Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018


Đó là những hồ sơ thật mà như đùa, có lẽ trước đây tôi đã phân tích là Vietnam is a surrealist's dream (Vietnam là giấc mơ của siêu thực). Đó là hồ sơ khó tin nổi là “bản đồ quy hoạch khu đô thị mới Thủ Thiêm mà người ta giải tỏa mấy ngàn hộ dân nó mất tích”. Chuyện nghe như đơn giản, nhưng nó cực kỳ nghiêm trọng, ấy vậy mà mấy ông thứ trưởng Bộ Xây dựng vội vã đăng đàn nó đã vô giá trị là hết thời hạn. Câu chuyện nghe như đùa vậy. Đúng là một đất nước đang vô chủ là vô chính phủ.

Tôi thì nghiệm ra rằng, các hồ sơ khác trong sinh hoạt kinh tế chính trị VN hiện tại, những đề xuất chuyện quái đản tốn kém đều do những cấp từ “Cục”, và cấp “Thứ trưởng” đề xuất. Từ đánh thuế xăng dầu, rồi đến thuế VAT, hay các đề xuất đầu tư vĩ cuồng mà cần gọi vốn con số quen thuộc 50 tỷ USD để đầu tư dự án kéo dài 50 năm đều do những cấp Thứ trưởng đề xuất. Mà những đề xuất đó lẽ do nó phải do cấp Chính phủ và Quốc hội đưa ra, và nếu nó được chuẩn thuận thì phải do người đứng đầu cao nhất của Chính phủ ký và thi hành đạo luật đó. Ngay cả các nước tư bản cao độ như Mỹ nổi tiếng về lĩnh vực tài chính ngân hàng nổi tiếng là độc lập với Chính phủ thì những luật tài chính ngân hàng mới nó phải do Quốc hội và Chính phủ Liên bang phê chuẩn và thi hành, những đạo luật đưa ra phải do người đứng đầu các Hạ viện, Thượng viện chuẩn thuận, và được Tổng thống ký thành luật.

Tuy nhiên ở VN thì khác biệt, đó là quốc gia này đang đẻ ra các luật ma quỷ đều do những thành phần “Cấp phó”, hay “Cấp Thứ trưởng” đề xuất và thi hành. Khốn nỗi những đám người cấp Phó này thì đông hơn quân Nguyên, và rất kém chuyên môn. Họ gần như làm thay mọi thứ những chuyện khó tin nổi ở xứ này. Những thành phần này đều ngồi nhầm chỗ. Tôi lấy ví dụ ngay cả cái Bộ Xây dựng này. Đó là bộ này có 1 ông Bộ trưởng, và dưới đó là 5 Thứ trưởng. Các bộ khác cũng thế, có lúc cao trào thì có tới 7 thứ trưởng.

Đó là hậu quả cái đất nước này rối tung lên bởi những phát ngôn và những đề xuất quái đản đang gây nhiễu loạn cho đất nước này. Nước khác họ chỉ có một ông bộ trưởng và 1 cấp Phó, hoặc quá lắm là 2 cấp Phó, phần còn lại là những cố vẫn chiến lược được chọn lọc phải am hiểu rất chuyên môn từng lĩnh vực để tư vấn cho cấp bộ trưởng.

Tôi hay nhắc lại chuyện khá bi kịch cho VN về hồ sơ Formosa Vũng Áng xả thải chất độc trước đây gieo rắc nỗi kinh hoàng cho nhiều tỉnh, nhiều bang ở vùng biển VN thì nhân vật cấp thứ trưởng Võ Tuấn Nhân Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường, từng kiêm nhiệm chức Ủy viên Ủy ban Khoa học, Công nghệ và Môi trường của Quốc hội khóa 12, Phó chủ nhiệm Uỷ ban Khoa học, Công nghệ và Môi trường của Quốc hội khóa 13. Ông này có những đề xuất và có những phát biểu rất quái đản. Nó cũng dễ giải thích mấy tay chân cấp Phó này trình độ chuyên môn là Tiến sĩ Xã hội học mà đi làm chức Thứ trưởng về khoa học công nghệ, thay vì chức tước đó nó do cố vấn, là một chuyên gia về lĩnh vực khoa học chuyên ngành đó.

Ngay cả cái Bộ Xây dựng VN, thì đối với một quốc gia như VN thì họ cần một ông bộ trưởng phải am hiểu chuyên ngành đó, và phải có chuyên môn và kinh nghiệm lĩnh vực đó, còn lĩnh vực kinh tế hay đầu tư thì cần bổ nhiệm các cố vấn là chiến lược gia phân tích kinh tế và đầu tư giàu kinh nghiệm là đủ để thay thế các cấp Thứ trưởng. Tuy nhiên cái chuyện ngẫu nhiên trùng hợp thì tôi lại khá bất ngờ là chức danh Bộ Trưởng Bộ Xây dựng hiện tại của VN là một ông chỉ lấy bằng Thạc sĩ Kinh tế năm 2007 điều hành cái Bộ Xây cất này. Trước đó ông Phó Thủ tướng Trịnh Đình Dũng hiện tại thì giữ chức thì dính dáng đến nghiệp vị làm kinh tế nhiều hơn nghiệp vụ làm kỹ sư xây dựng,… đó là chuyện quái đản đang diễn ra ở VN, và nó đang ung thối bùng phát khi mà nền kinh tế VN nó đổi mới nhanh hơn dự kiến thì những người lãnh đạo già nua bảo thủ có thời chiến tranh lại đang không theo kịp và không hiểu biết được nên cái đuôi thì chạy trước cái đầu, rốt cục quốc gia này đang ra những chuyện rối tung. Đó là những di sản tàn tích còn lại thời Liên Xô đào tạo ra những con người làm kinh tế đang lãnh đạo VN họ đã đuối sức không theo kịp sự đổi mới của quốc gia này, họ là nguyên nhân kéo sự trì trệ của VN bằng não trạng bảo thủ giáo điều.

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2018

TRỞ LẠI HỒ SƠ MỎ BẠCH HỔ CỦA VIỆT NAM

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2018


Trước hết ở VN rất ít ai chú ý thông tin về hồ sơ mỏ Bạch Hổ này, vì nó được chế độ cầm quyền Cộng sản VN giấu nhẹm rất kín. Hồ sơ này nó chỉ được bung ra khi đó VN từ năm 1994 thời ông Thủ tướng Chính phủ khi đó là Võ Văn Kiệt đã có sự sai lầm tổi tệ nhất khi duy ý chí ký quyết định chọn địa điểm để xây dựng Nhà máy lọc dầu đầu tiên của Việt Nam tại Dung Quất, tỉnh Quảng Ngãi, bất chấp sự cảnh báo của các tổ chức kinh tế tài chính quốc tế như WB, IMF cũng như các tổ hợp dầu khí của Pháp, Mỹ, và cả LHQ nữa. Đó là vì vấn đề chọn sai địa điểm, và nó gây tốn kém về vận chuyển cũng như đầu tư, và cái nhà máy lọc dầu Dung Quất nó đang là gánh nặng cho VN nhiều thứ. Vấn đề tranh cãi xưa kia thì tập đoàn dầu lửa Exxon Mobil Corporation (NYSE: XOM) họ mới đề cập tới cái hồ sơ mỏ dầu Bạch Hổ của VN thì người ta mới bất ngờ là cái mỏ dầu Bạch Hổ đó nó do tập đoàn dầu lửa Exxon Mobil và chính quyền cũ Sài Gòn là VNCH đầu tư sở hữu và khai thác nó.

Có lẽ khi nói tới đây thì tôi giật mình, đó là cái chế độ CSVN này làm tôi nhớ lại chuyện cũ là họ có thói quen vu vạ của một chế độ cướp chính quyền thì đúng hơn thay vì dùng từ mĩ miều giải phóng Miền Nam. Lý do trước đây thì người CSVN đổ lỗi cho chế độ VNCH và người Mỹ lất đi 16 tấn vàng trong tổng số hơn 40 tấn vàng tuồn qua Mỹ hay Thụy Sĩ. Tức là người CSVN họ vừa ăn cướp và đổ lỗi linh tinh thì sau này cái tờ báo Tuổi Trẻ cũng phải thừa nhận số vàng đó chế độ VNCH họ để lại nguyên vẹn cho chế độ CSVN tiếp quản, do nó được Thụy Sĩ và một số giới chức người cộng sản thừa nhận là chính họ lấy số vàng đó, một phần trả nợ cho Liên Xô, phần còn lại tài trợ cho sự nghèo khổ của họ khi chiến tranh kết thúc.

Câu chuyện đó thì tôi lại liên tưởng đến cái mỏ dầu Bạch Hổ của VN, và sau năm 1975 công ty Mỹ là Exxon Mobil và chính quyền Sài Gòn đã để lại nguyên cái tài sản “vàng đen” đó cho chế độ CSVN Bắc Việt tiếp quản thì nói tới đây ngoài khối dự trữ ngoại hối lẫn vàng và nhiều tài sản có giá trị kinh tế rất cao thời đó đều do sở hữu của chế độ cũ Sài Gòn mới có nghiệp vụ chuyên môn để quản trị dự án đầu tư, trong khi người Cộng sản Bắc Việt thì họ không biết làm cái gì cả về kinh tế lẫn quản trị dự án đầu tư. Họ đi đến đâu gọi là giải phóng đến đó thì khố rách áo ôm, là không có tiền dự trữ ngoại hối hay ngân sách để lo cho người dân họ cả, mà chủ yếu thì dành lấy những chiến lợi phẩm của chế độ cũ Sài Gòn để lại.

Cái mỏ Bạch Hổ này sau khi người CSVN họ tiếp quản thì cũng chẳng biết làm thế nào và họ rước Liên Xô vào chia phần, cụ thể họ liên doanh lấy tên nó rất giống cái thời làm kinh tế rách nát gọi là “hợp tác xã xí nghiệp”, và lấy tên là Xí nghiệp liên doanh Dầu khí Việt-Xô, rồi có cái tên Liên doanh Vietsovpetro.

Cái chế độ cũ Sài Gòn này họ có tầm nhìn khá chiến lược khi vẽ ra dự án đầu tư liên doanh với Exxon Mobil mà đến ngày nay nó vẫn còn chi phối đến an ninh năng lượng và đóng góp cho kinh tế của VN rất lớn, nó còn thể hiện sự chủ quyền quyết liệt của chế độ cũ Sài Gòn, gọi là VNCH. Bởi vì cái khu vực khai thác của mỏ dầu Bạch Hổ đó nó được vẽ ra chiếm tới một diện tích cả gần 90 ngàn cây số vuông, tức là 90.000 km vuông, sản lượng khac thác bằng một phần mấy so cái túi dầu của Indonesia khi quốc gia này còn ở trong nhóm OPEC, dù Indonesia có trữ lượng dầu rất lớn là khoảng 3,2 tỷ thùng dầu dự trữ. Mỏ dầu Bạch Hổ đó suốt chiều dài lịch sử cả gần nửa thế kỷ rồi thì nó là nguồn thu ngân sách và đóng góp ngoại tệ khá nhiều cho nhà nước VN này.

Cái mỏ dầu Bạch Hổ này gần như nó chi phối toàn bộ sản lượng khai thác dầu khí của VN, có thể hơn 65% sản lượng khai thác.

Sau này người CSVN làm mất quá nhiều lãnh hải biển đảo vào tay TQ thì việc mở rộng khai thác thăm dò dầu khí của VN bị ngưng và thu hẹp, thí dụ như dự án thăm dò khí đốt Repsol của Tây Ban Nha tại lô 136/03 thuộc bãi cạn Tư Chính, dự án Cá Rồng Đỏ của VN, thì họ cũng rút đi vì  sự nhược tiểu yếu hèn của VN không xác quyết chủ quyền, kể cả dự án Mỏ Cá Voi Xanh của ExxonMobil ở lô 118 ngoài khơi Đà Nẵng cũng thế.

Ôi thôi đó là kết cục bi kịch cho VN, vì tôi nghiệm ra rằng cái mỏ Bạch Hổ thì cũng chỉ khai thác dăm vài năm nữa là cạn dầu, và VN hiện nay họ không đầu tư thăm dò dầu khí để dự phòng cũng như xác quyết chủ quyền thì đến một ngày không xa thì quốc gia này sẽ trở thành nhà nhập khẩu dầu thô hàng đầu thế giới, mà đã nhập dầu thô thì phải thanh toán bằng USD và cần dự trữ ngoại hối rất lớn thì nó sẽ gieo họa cho VN phải đóng thuế cao hơn nữa để có được giá dầu và giá xăng chế biến để dùng. Chế độ cầm quyền CSVN này đã gần nửa thế kỷ quản lý đất nước rồi, và họ chưa khi nào tạo ra một sản phẩm dự án đầu tư chia sẻ cho người dân họ cái gì cả, mà trái lại mà người dân còn phải đóng thuế phí để trả thêm tiền nữa, như lĩnh vực dầu khí chẳng hạn, họ xây cái nhà máy lọc dầu đội vốn và tốn kém vì công nghệ lạc hậu khi sản xuất ra xăng dầu thành phẩm rồi thì còn bán đắt hơn cả xăng dầu nhập khẩu nên họ đề xuất đánh thuế cho cao để bắt tất cả người dân trả thêm tiền bù đắp cho sự thua lỗ ấy thì quả là chuyện lạ khó tin nổi, rồi còn thuế xăng dầu môi trường nữa thì tăng hết biên độ cũng là chuyện hài cũng rất khó tin nổi.

VÌ SAO CÁC GIẤC MƠ VĨ CUỒNG ĐẦU TƯ CHỤC TỶ ĐÔ Ở VIỆT NAM ĐỀU THẤT BẠI

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018


Đây có lẽ là hồ sơ kinh tế, đầu tư mà nhiều năm tôi mỉa mai về sự vĩ cuồng mà còn cuồng dại của một số doanh nghiệp, tỷ phú VN, cũng như cả hệ thống chính trị và chính phủ quốc gia này bị rơi vào bẫy việt vị thất bại bẽ bàng là quy hoạch tốn kém xong để đó vì không có tiền đầu tư, tỷ phú ảo và doanh nghiệp vốn ít nợ nhiều thì bỏ trốn không nói lời tạm biệt, đó là chuyện hài kịch đang diễn ra ở VN bao nhiêu năm rồi và bây giờ vẫn thế.

Về các dự án đầu tư vĩ cuồng thì đầu tiên tôi nhắc lại đó là sự thất bại của Tập đoàn Dầu khí Thái Lan (PTT) khi háo danh đầu tư vào xây dự án lọc hóa dầu Nhơn Hội với vốn đầu tư ban đầu vẽ ra là 28 tỷ USD, và sau đó hạ xuống còn 22 tỷ USD rồi sau đó tập đoàn PTT này biến mất bí ẩn, và nó để lộ ra một sự thật kém chuyên môn nhất của cả hệ thống kinh tế của chính phủ VN lẫn hệ thống chính trị của tỉnh Bình Định, đó là từ ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cho tới 6 hay 7 cấp phó thủ tướng, và dưới nữa là Bộ Công thương, Bộ Tài chính, hệ thống cố vấn kinh tế của chính phủ và hàng loạt những ông bà giáo sư tiến sĩ quốc doanh đều sai hết.

Các dự án vĩ cuồng khác, như dự án siêu kế hoạch 37,3 tỷ USD của Nhật xây thành phố thông minh tại Hà Nội, kế đến là ông Chủ tịch Geleximco Vũ Văn Tiền đề xuất xây cất dự án gọi là “4 siêu dự án hơn 50 tỷ USD” để xây đường cao tốc Bắc Nam đoạn Thanh Hóa - Hà Tĩnh và Tp.HCM đến Khánh Hòa, dự án đường bộ cao tốc Hạ Long - Vân Đồn - Móng Cái, dự án đường sắt cao tốc Bắc Nam, dự án xây dựng Cảng hàng không quốc tế Long Thành,…rồi dự án gọi vốn IPO 100 tỷ USD của doanh gia nào đó ở VN, và mới đây Tập đoàn IPP muốn huy động nguồn vốn khoảng 50 tỷ USD vào đặc khu kinh tế Bắc Vân Phong,…và điều quái đản hơn là những lãnh đạo doanh nghiệp này đều được ung dung đi lại trong phủ thủ tướng nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa VN, và được lãnh đạo cao cấp nhà nước tiếp đón như một thượng khách nguyên thủ của quốc gia.

Tôi thì giật mình là sau đó tất cả đều là những dự án vẽ ra của ‘siêu dự án con lừa của thế kỷ 21”. Và nó phơi bày sự yếu kém tột cùng của bộ máy điều hành kinh tế và thẩm định rủi ro của đất nước này. Nó cho thấy cả hệ thống điều hành kinh tế của VN không có bất cứ một chuyên gia hay chiến lược gia phân tích am hiểu thị trường để thẩm định rủi ro dự án đầu tư, và nó gây ra sự mất thời gian cho cả hệ thống lãnh đạo cao nhất của chính phủ VN khi dành tiếp đãi những doanh gia, hay nói đúng hơn là “doanh gian” hay mơ chuyện vĩ cuồng là họ thích đọc truyện cổ tích thay vì họ nên đọc truyện “Mô hình Ponzi”, và cần đọc các tiểu thuyết Enron, Bernie Madoff để nghiệm ra cho mình bài học thực tế hơn.

Trở lại chuyện các dự án huy động vốn con lừa của thế kỷ 21 tại VN bị thất bại mà tôi hay cảnh báo trước đây và sau này vẫn thế, đó là tôi nhắc lại chuyện bài học vỡ lòng khi huy động vốn vay nợ trên thị trường tài chính quốc tế. Đó là trong hệ thống đòn bẩy vay nợ tài chính cũng như huy động vốn của hệ thống tài chính hiện đại ngày nay thì bất kể công ty nào cũng niêm yết giá chứng khoán của họ, và chủ tịch CEO lãnh đạo và giới cổ đông, và công chúng đông đảo nắm giữ là người quyết định khả năng tài chính của công ty. Ví dụ như nắm giữ chứng khoán, và trường hợp khác là quỹ đầu tư vốn, và nó cũng được thông qua sự đánh giá tín nhiệm của công ty đó như hình thức đánh giá tín nhiệm của các chính phủ mà các hãng đánh giá tín nhiệm Standard & Poor’s, Moody's, Fitch Ratings hay làm nghiệp vụ thẩm lượng rủi ro các tờ trái phiếu của các chính phủ đi vay.

Về bối cảnh huy động vốn vĩ cuồng của các doanh gian VN, đó là tôi hay nhắc lại kinh nghiệm bài học cũ. Đó trường hợp Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, hay UAE, mà điển hình là thành phố Dubai khi huy động vốn ban đầu 60 tỷ USD để đầu tư hạ tầng của họ, và sau đó huy động thêm 90 tỷ USD trái phiếu có đảm bảo của Saudi Arabia và nhiều tổ hợp ngân hàng tài chính quốc tế tham gia bảo lãnh và cho vay nợ thì cái giá của nó rất rẻ và rất hiệu quả so vơi việc huy động vốn siêu đắt đỏ của Hà Nội khi có kế hoạch 37,3 tỷ USD của Nhật xây thành phố thông minh.

Lý do UAE dễ dàng bảo lãnh vốn vay tài chính lớn lãi suất rẻ, đó là họ có khả năng trả nợ, và đánh giá tín nhiệm trái phiếu chính phủ khá cao từ cấp AA. Trong khi VN là cấp rác B1 cho đến BB- thì đó là mức rác của các tờ trái phiếu của VN nếu phát hành nợ huy động vốn cho đầu tư, kể cả đứng ra bảo lãnh cho tư nhân vay nợ cũng thế.

Chuyện khá chuyên môn nữa trong bài học vỡ lòng để huy động vốn đầu tư lớn. Nếu như các nước khác họ dễ huy động vốn, đó là bởi vì đánh giá tín nhiệm trái phiếu của chính phủ nước đó ở mức độ khả tín đáng tin cậy. Đầu tư dự án có chi phí thấp, phẩm chất dự án đầu tư có hiệu quả cao không có chỗ đứng và chân đứng cho nạn tham nhũng và lợi ích nhóm đất sống, VN thì toàn là thứ sâu bọ tham nhũng cả các dự án xã hội hóa quốc gia thì càng khó đi vay. Chẳng hạn thành phố Dubai họ có thể xây cất đường siêu xa lộ cao tốc 12 làn xe chất lượng bảo hành 50 năm mà chi phí giá thành thấp chỉ bằng  1/3 của VN, đó là VN xây xa lộ cao tốc chỉ có 6 làn xe thời gian bảo hành thấp và dễ hư hỏng xuống cấp mà còn đắt hơn gấp 3 lần chi phí xây dựng của thành phố Dubai thì VN gặp rủi ro khó vay nợ được, nhất là doanh gian và doanh nghiệp tư nhân VN cũng thế.

Đối với doanh nghiệp rồ dại VN, họ hay có những ý tưởng rồ dại và hay bị quốc tế khinh miệt mà còn miệt thị, đó là họ làm giàu đi lên từ đất, như các dự án bất động sản, vốn liếng chủ sở hữu chỉ dăm vài ngàn tỷ VND hay quá lắm là chục ngàn tỷ VND thôi, nhưng cũng tự tin huy động vốn để kiếm ra 50 tỷ USD, hay 100 tỷ USD để đầu tư cho các dự án vĩ cuồng, họ cứ nghĩ là có tài sản thế chếp như các dự án đầu tư sân golf, khách sạn, biệt thự, khu nghỉ dưỡng,….để xem như đó là tài sản định giá để thế chấp đi vay. Nó cũng áp dụng cho chính phủ VN cũng thế, là chính phủ VN khi đi vay cũng vậy là họ cứ nghĩ là có tài sản đất đai, mấy trăm hay mấy ngàn tòa nhà cao tầng trọc trời, rồi bãi biển, bờ biển để xem như đó là tài sản thế chấp đi đi vay.

Tuy nhiên trên thị trường tài chính quốc tế thì họ không cần mấy thứ đó, họ chỉ cần là đi vay thì có khả năng trả nợ hay không? Và họ cũng chẳng cần đưa người của họ tới tận VN để đi xem các trụ sở tòa nhà cao tầng trọc trời hoành tráng, hay các công trình thi công vẽ ra trên giấy hoặc sẵn có như  sân golf., biệt thự, khách sạn, rồi đất đai cảng biển, đặc khu kinh tế,…để có thuyết phục vốn vay 50 tỷ USD, hãy nhớ rằng giới đầu tư và thị trường tài chính họ không cần quan tâm mấy thứ vớ vẩn đó. Và họ chỉ quan tâm làm mấy thứ đó có thể kiếm ra tiền để trả nợ cho họ hay không, nếu họ thẩm định thấy rằng đó là dự án con lừa thế kỷ là vay nợ chỉ có trì hoãn trả nợ là xin ân hạn giãn nợ thì đừng có thuyết phục hay cố đi vay nợ nữa, dù có là công ty tài chính hay các quỹ đầu tư cũng vậy, vì giới cổ đông sẽ không chấp nhận cho vay huy động vốn đó thì cũng là con số không vậy thôi.

Cái chuyện rất chuyên môn nữa là hiện nay trái phiếu quốc trái của chính VN phát hành nợ còn chưa thể đi vay được 3 tỷ USD vốn tài chính thì huống hồ mấy công ty tư nhân cò con của VN kia đòi huy động vốn vay 50-100 tỷ USD. Vì khi doanh nghiệp tư nhân đi vay nợ kiểu đó mà mất khả năng chi trả thì xù nợ, mà doanh nghiệp tư nhân đi vay thường phải trả lãi cao hơn chính phủ đi vay. Lý do mấy tờ trái phiếu chính phủ đi vay thì an toàn dù mất khả năng chi trả thì vẫn còn có thể in tiền ra trả bằng cách bắt tất cả người dân trả nợ qua thuế và lạm phát. Trong khi mấy công ty doanh nghiệp tư nhân của VN chỉ là hạng bát nháo chợ búa, và có thành tích đi vay mà hay quên ngày trả nợ.

Về chuyện vay nợ huy động vốn kiểu này thì tôi hay phân tích nhiều lần rồi nên không nói lại nữa, nhưng kết luận ngắn gọn là sự thật bẽ bàng là tất cả các dự án đầu tư vĩ cuống “tỷ USD”mà tôi hay mỉa mai đó thì nó tạt gáo nước lạnh sự thật bẽ bàng cho cả mấy doanh nghiệp VN lẫn doanh nghiệp Thailand, lẫn chính phủ VN, vì có lẽ họ sau khi vẽ ra dự án đầu tư đó và đi vay nợ của các tập đoàn tài chính quốc tế thì bị người ta từ chối cho vay nên xấu hổ âm thầm rút chạy khỏi VN mà chả có lời giải thích nào, còn chính phủ VN thì ngơ ngác khi đã quy hoạch dự án và ngóng đợi trong tuyệt vọng, vì mấy nhà đầu tư và doanh nghiệp tư nhân kia bỏ của chạy lấy thân cho có danh dự vì không huy động được vốn tỷ USD thì chờ họ làm gì nữa, và tốt nhất là trả lại đất đai quy hoạch đó cho người dân họ sản xuất thì còn hữu ích,…