Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2018

TÀU CỘNG SẼ GÂY KHỦNG HOẢNG KINH TẾ VIỆT NAM MÀ KHÔNG TỐN VIÊN ĐẠN NÀO KHI VIỆT NAM XÂY DỰNG 3 ĐẶC KHU KINH TẾ

"Trong đầu tư, hãy nhớ rằng khi WB, IMF, hoặc các định chế tài chính ngân hàng quốc tế và các nhà đầu tư, chuyên gia kinh tế phản bác cho rằng 3 đặc khu kinh tế của VN lập ra không có giá trị đóng góp nào cho kinh tế mà còn tạo ra nợ nần quá lớn lao, vì nó cần tới hơn 80 tỷ USD vốn đầu tư thì cách tốt nhất là nên dừng lại và đừng nhắc đến nó nữa cho tốn thời gian mà còn gây rối loạn xã hội, bất ổn đất nước, vì tâm lý người dân đang âm ỉ không có cái nhìn thiện cảm với TQ trong ngắn hạn này thì cách tốt nhất đừng cố chấp duy ý chí phóng lao quyết làm được cho 3 cái đặc khu kinh tế đó.
Ta hãy nhớ rằng, người TQ hay nhà đầu tư TQ không phải ai cũng xấu xa hoặc âm mưu chính trị đối với VN, thực ra có rất nhiều nhà đầu tư TQ họ hoàn toàn tách rời chính trị của Bắc Kinh, họ cũng có những dự án đầu tư khá tốt, nhưng do cái tầm nhìn kém cỏi của giới chức điều hành kinh tế của VN hay rước các dự án đầu tư kinh tế của TQ liên quan đến thủ đoạn chính trị của Bắc Kinh là chủ đầu tư thì lẽ tất nhiên các dự án đầu tư của TQ vào VN gặp thất bại và thảm họa hố nợ công siết cổ VN là điều dễ thấy ra, những do một số kẻ thuần phục Bắc Kinh ở Hà Nội không muốn thấy ra.
Hãy nhớ rằng cái quan trọng nhất trong đầu tư và huy động vốn như phát hành nợ trái phiếu nếu các định chế tài chính quốc tế đã quay lưng phản bác thì tốt nhất VN nên dừng lại. Vì chắc chắn dự án đầu tư vào các đặc khu đó sẽ thất bại thảm hại mà còn gây ra sự vỡ nợ công là sẽ không thể huy động được vốn đầu tư như qua việc phát hành trái phiếu bảo trợ vay tiền đầu tư vào các dự án đặc khu kinh tế đó. Vì WB, IMF, và cả ADB khi họ sẽ không cho vay hay bảo lãnh.
Vì họ đã thẩm định là nó quá nhiều rủi ro và quá nhiều thất bại, mà đã bị thất bại thì không thể đòi được nợ cho vay. Nếu dự án đầu tư đó có duy ý chí mà chính phủ VN cố mà vay nợ hay bảo lãnh dự án đầu tư đặc khu kinh tế thì sau này VN sẽ không thể tiếp cận được vốn vay tài chính trên thị trường quốc tế được nữa, vì cho vay ai sẽ đảm bảo là những tờ trái phiếu chính phủ vay bằng ngoại tế ấy của VN sẽ được đảo qua dành cho các đặc khu kinh tế đó.
Sau cùng tôi nhắc lại cảnh báo là hầu hết số ít các đặc khu kinh tế một số nước thành công, đó là họ có nền móng chính trị vững chắc, được ủng hộ người dân họ qua trưng cầu dân ý, và quan trọng nhất là họ có sự vững chắc về xác lập chủ quyền quốc gia là không còn tranh chấp lãnh thổ với các nước lân bang láng giềng, nên đầu tư vào dự án đặc khu kinh tế sẽ dễ đàng hơn vì hội đủ mọi sự ổn định về kinh tế lẫn chính trị.
Tuy nhiên, đối với VN là khác biệt quá lớn và rất rủi ro khi tranh chấp lãnh thổ và lãnh hải biển đảo với TQ còn trong tình trạng mù mờ mà còn dễ xẩy ra xung đột quân sự, nên khi cho dù các đặc khu kinh tế đó có hoàn thành xây dựng xong đi nữa thì bất kể sự gia tăng gây hấn của TQ nào ở ngoài biển Đông sát các đặc khu kinh tế thì đều dẫn đến hậu quả vô cùng thảm khốc là các nhà đầu tư sẽ bán tháo trái phiếu và bán tháo chứng khoán của VN thì hậu dễ gây ra một cuộc khủng hoảng tài chính và sự sụp đổ của thị trường chứng khoán là điều sẽ xẩy ra khi TQ chỉ cần tung đòn gió đó thôi mà không tốn 1 viên đạn hay nhân mạng nào cũng có thể đẩy VN vào khủng hoảng tồi tệ, thì cả núi tiền của người dân sẽ cháy lây theo nó và cái giá phải trả là đồng tiền mất giá, lạm phát phi mã, làm giảm giá tài sản của người dân qua hình thức in tiền tạo lạm phát, bắt tất cả người dân trả nợ cho các dự án đặc khu kinh tế gặp rủi ro đó...".

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2018

TRỞ LẠI ĐẶC KHU KINH TẾ VIỆT NAM BỊ TRÌ HOÃN

Nền kinh tế què quặt héo úa của VN hiện nay không cần phải lập ra 3 đặc khu kinh tế Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc để dọn tổ đón “Rồng bay Phượng múa” để làm tăng thêm GDP kinh tế. Bởi lẽ hiện nay tôi chỉ ra rằng nền kinh tế VN đang sản xuất dư thừa là xuất nhập khẩu gần như lớn hơn 200% của Tổng sản phẩm trong nước GDP, đó là con số bệnh hoạn của kinh tế. Vì ngay cả nước là cường quốc vô địch về xuất nhập khẩu là phụ thuộc vào ngoại thương lớn nhất trong cả khối Liên hiệp Âu châu là European Union thì kém xa VN.

Nếu tính ra năm 2017 đỉnh điểm xuất nhập khẩu của Đức dư thừa nhờ đồng EUR vẫn còn yếu, lãi suất hạ tới đáy thì kinh tế Đức khi tính hết tổng số xuất-nhập khẩu chỉ đạt 2.313 tỷ EUR trên tỷ lệ của GDP năm 2017 của Đức là 3.263,35 tỷ EUR. Tức là Đức xuất khẩu tối đa chưa tới 48% của GDP, và họ nhập khẩu thì thấp hơn. Điều đó có nghĩa là năm 2017 thì kinh tế Đức xuất khẩu được tối đa 1.279 tỷ EUR, còn nhập khẩu là 1.034 tỷ EUR, và Đức đạt thặng dư thương mại là 244 tỷ EUR (tức là đạt xuất siêu). Phần còn lại dùng cho chi tiêu của tiêu dùng cũng như các yếu tố kinh tế nội địa cuả Đức.

Đối với VN, nền kinh tế quái thai, nếu như nền kinh tế VN năm 2017 khi sản xuất ra GDP tạo ra được 220 tỷ USD mà xuất-nhập khẩu đạt vượt 400 tỷ USD, nó gần như lớn bằng 200% của tổng sản lượng kinh tế mà tôi đã nói. Đó là quá bệnh hoạn và hao tổn. Vì nếu tính với số dân đông đảo của VN cả 94 triệu dân tiêu dùng trong nước mà chưa thể bù đắp nâng đỡ cho tiêu dùng trong nước thì quả là tôi lấy làm khó tin nổi.

Cho nên, vấn đề ở đây là không phải việc VN phải lập ra đặc khu kinh tế cho thuê đất tới 99 năm để thu hút đầu tư hay bắt chước đặc khu Thẩm Quyến, Thượng Hải, Hồng Kông, mà vấn đề ở đây là VN cần hiểu là họ cần là điều chỉnh lại phẩm chất hàng hóa xuất khẩu. Xuất bao nhiêu thì cố mà nâng lên tỷ lệ sản phẩm của mình xuất khẩu ra chiếm bao nhiêu phần trăm phẩm chất như trường hợp nước Đức là ví dụ thì ai cũng rõ khi Đức xuất khẩu hàng hóa của họ thì họ gần như hưởng hết. Còn VN hiện nay hay sau này nền kinh tế chỉ sản xuất những mặt hàng không đòi hỏi kỹ năng cao, nhưng cũng chẳng ra làm sao cả là toàn tư duy sản xuất của lối con buôn thời vụ là sản xuất và xuất khẩu thô, bán rẻ tài nguyên. Nền kinh tế chỉ biết gia công thô, xuất khẩu giúp thiên hạ thì có lập ra 100 cái đặc khu nữa nó cũng chẳng có tác dụng nào cả.

Đối với cái chuyện quan chức VN lập ra đặc khu kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc là họ ảo giác mơ đến sự thành công của đặc khu kinh tế Thẩm Quyến thì đó là ảo giác điên rồ của nhưng ông bà trong Bộ Chính trị VN mà tôi hay ví von là những kẻ chưa từng bao giờ làm kinh tế và kinh doanh ngày nào cả, họ chưa bao giờ ra ngoài xã hội để tự kiếm công việc tạo ra 1 xu lẻ nuôi thân cho họ lần nào cả, họ liều mạng quyết định mọi thứ mà thất bại quá nhiều như trong quá khứ thì đùn đẩy cho nhau, đó là “chủ trương lớn của đảng và nhà nước”. Vì chưa khi nào chứng minh được sự thành công nào trong các dự án đầu tư thì đừng có duy ý chí mà làm liều vì hiện nay tỷ lệ công của VN đang tăng quá cao so với khả năng sản xuất ra GDP để trả nợ và đầu tư, vì đầu tư vào ba cái đặc khu Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc ít nhất VN cần tới khoảng 80 tỷ USD. Còn nếu ngân sách nhà nước không bỏ ra mà kêu gọi quốc tế đầu tư thì tôi chắc chắn là Mỹ, Nhật sẽ không thể và không bao giờ đầu tư vào đó, vì họ biết chắc là không có lời, và cũng không thể thuê đất tới 99 năm, thời gian thuê đất đó nó chỉ thích hợp cho Mỹ hay Nhật thuê để làm căn cứ quân sự chứ không thể làm kinh tế hay đầu tư được. Nên không thể nói là nhà nước không bỏ tiền mồi ra đầu tư thì quá nguy hiểm và nó chỉ có cách là cho thuê đất kiếm lời, mà thuê tới 99 năm mà không có điều khoản mấy năm xem xét lại thì càng mơ hồ.

Trở lại câu chuyện đặc khu kinh tế Thẩm Quyến mà tôi nói bỏ dở, đó là hãy nhớ rằng Thẩm Quyến nó chỉ cách Hồng Kông chưa tới 2 giờ chạy xe hơi. Nó có nền móng thị trường vốn với Shenzhen Stock Exchange (Sở giao dịch chứng khoán Thâm Quyến), có hai chỉ số chứng khoán nó cũng được thí điểm lập ra năm 1990, với giới đầu tư được biết đến hai chỉ số chứng khoán chính và chủ lực nhất là chỉ số tổng hợp các doanh nghiệp vừa và nhỏ của TQ là Shenzhen Composite Index (nó ăn trộm mô hình của chỉ số S&P 500 của Mỹ. Và Chỉ số ChiNext của TTCK Thâm Quyến (có cấu trúc tập trung vào các cổ phiếu công nghệ giống với NASDAQ cũng của Mỹ).

Thẩm Quyến họ thành công không tạo ra nợ nhiều và huy động vốn lớn dễ dàng đầu tư thì họ có nền móng thị trường chứng khoán khá lâu.

Chuyện rất chuyên môn vì gần Hồng Kông và giáp nhiều vùng có nhân công dồi dào của TQ thì Thẩm Quyến nó thích hợp là cái nơi hãng xưởng toàn cầu của TQ. Vì xuất khẩu và sản xuất nhiều nên nếu để qua nhiều cửa ải thủ tục rườm rà của trung ương Bắc Kinh thì chế độ Bắc Kinh buộc phải tự chủ để cho Thẩm Quyến tự quyết định lấy về thủ tục đẩu tư, thủ tục xuất nhập khẩu hàng hóa nhằm hạn chế giấy tờ thủ tục rườm rà thì ta có cái đặc khu thí điểm cả hành chính lẫn kinh doanh.

Vẫn nói tiếp về Thẩm Quyến thì đặc khu kinh tế này không phải là nơi lập ra thu hút giải trí cờ bạc casino, mại dâm,…mà nó là nơi trung tâm chế tạo máy móc ngành công nghiệp từ cơ khí chế tạo, điện, điện tử, công nghệ, hóa chất, sắt thép, kim loại….

Vì hãy nhớ rằng đặc khu Thẩm Quyến có ngành chế tạo đủ loại chiếm tới 58-63% sản lượng công nghiệp của TQ, khai thác mỏ, chế biến kim loại sắt thép cho ngành công nghiệp chế tạo thì chiếm tới 17%, rồi dịch vụ tài chính, vận chuyển tàu biển thì lần lượt là 8%-11%...và xuất nhập khẩu của Thẩm Quyến qua ngả Hồng Kông là chủ yếu chiếm nhiều nhất trong tổng số ngoại thương của TQ.

Một cách cụ thể là Hồng Kông nhập khẩu từ TQ chiếm tới có lúc gần 50% các sản phẩm máy móc, thiết bị vận tải, đồ tiêu dùng, rồi đồ điện tử….và Hồng Kông cũng xuất khẩu ngược lại TQ chiếm tới 42% chủ yếu là mặt hàng tương đồng nhưng được chế biến lại cao và chất lượng hơn….Qua đó nó cho thấy cái đặc khu kinh tế Thẩm Quyến nó bám vào Hồng Kông để bùng lên và nó cũng hạn chế được sản xuất dư thừa vì Hồng Kông là đối tác mà TQ xuất khẩu sang Hồng Kông còn cao hơn cả khối kinh tế ASEAN, và Hồng Kông chỉ đứng sau Mỹ là nhập khẩu nhiều hàng hóa nhất của TQ…

Ôi thôi, tôi chỉ vẽ ra vài con số nhỏ li ti tới đây thôi thì nó đã cho thấy mấy cái đặc khu kinh tế VN lập ra nó chỉ là cái tổ quạ, hay nhưng cái tổ chim kền kền cư trú vào đó thôi.

Hãy nhớ rằng nền kinh tế Hồng Kông là nhà vô địch định hướng cho xuất khẩu gia công chế biến trung gian hàng hóa. Tuy nhiên hiện nay xuất khẩu của họ vẫn thấp hơn VN một vài điểm phần trăm so với GDP kinh tế của Hồng Kông. Đó là xuất khẩu của nền kinh tế Hồng Kông hiện tại chỉ chiếm khoảng 91% so với GDP, sụt giảm 6% so với những năm trước đây. Trong khi VN gần như đạt 100% so với GDP kinh tế.

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2018

NÒI TIẾP VỀ CÁC ĐẶC KHU KINH TẾ VIỆT NAM

Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2018


Nếu quan chức VN muốn biết được đáp số về đặc khu kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc thì sang UK mà tham khảo tư vấn của họ, vì UK là người quản lý mô hình kinh tế rực rỡ của Hồng Kông hơn 1,5 thế kỷ cho tới khi UK trao trả lại Hồng Kông cho TQ năm 1997. Khi đó dù TQ đã thí điểm mô hình đặc khu kinh tế Thượng Hải, Thẩm Quyến, nhưng thực chất nó chỉ thành công kể từ khi TQ bắt chước mô hình kinh tế của Hồng Kông dạy lại (tức là các chuyên gia điều tiết kinh tế và các giáo sư đại học Hồng Kông dạy dỗ cho người TQ cải sửa lại mô hình đặc khu kinh tế).

Chuyện nữa là tôi để lại món bảo bối về phát triển mô hình kinh tế đặc khu thì có lẽ quan chức VN nên đọc lại các bài viết thất lạc của Giáo sư Kinh tế học người Mỹ Milton Friedman, ông là giáo sư kinh tế học lỗi lạc thiên tài nhất của nước Mỹ, và đã từng giảng dạy kinh tế học tại các trường đại học hàng đầu nổi tiếng nhất của nước Anh và nước Mỹ, ông cũng đoạt Giải thưởng Nobel về khoa học kinh tế (năm 1976), và nhiều huy chương đeo nặng trĩu. Rất tiếc là ông đã qua đời năm 2006.

Bởi lẽ Milton Friedman từng nói: "If you want to see capitalism in action, go to Hong Kong -- Nếu bạn muốn xem chủ nghĩa tư bản đang hoạt động, hãy đến Hồng Kông". Ông viết nó vào năm 1990 với lý luận rằng nền kinh tế Hồng Kông có lẽ là ví dụ tốt nhất biểu tượng về nền kinh tế thị trường tự do tư bản. http://asderathoslchaimclassicalliberalism.blogspot.com/2010/03/milton-freidman.html  

Tuy nhiên nó mâu thuẫn là trong hành động mới đây, chính quyền VN ra luật an ninh mạng, vi phạm nhiều điều cản trở cho sự phát triển kinh tế, nhất là mâu thuẫn với kinh tế tự do tư bản, mà tôi còn mỉa mai là hậu quả nó còn đánh sụt vài điểm phần trăm tăng trưởng kinh tế của VN, không hiểu ai là người đứng sau thiết kế “luật an ninh mạng” đó nhỉ, vì nó mâu thuẫn khi ký cam kết với quốc tế khi VN gia nhập các hiệp thương mại định kinh tế, kể cả WTO, mà cho dù cái luật an ninh mạng đó có thi hành đi nữa và các đặc khu kinh tế VN lập ra và thông qua đi nữa sẽ khó mà thu hút đầu tư từ các công ty công nghệ Mỹ tới VN, kể cả các công ty Âu châu, vì luật pháp của mỗi tiểu bang hay cả liên bang Mỹ cấm tất cả các công ty Mỹ khi tham gia thương mại đầu tư tới các nước đó có quá nhiều vi phạm quyền tự do thông tin, vì cả người nước ngoài cũng bị hạn chế nếu Google họ chặn truy cập ở VN thì chắc chắn chẳng có ai là chuyên gia hay nhà đầu tư nước ngoài như Mỹ và Tây phương tới các đặc khu kinh tế VN đầu tư cả, kể cả các vùng khác của VN.

Hãy nhớ rằng TQ họ khác VN là họ đã xây dựng cái mạng nội địa WeChat và Baidu Tieba để phục vụ cho số dân 1,4 tỷ người của họ, trong khi VN chưa có bất cứ nền móng nào về công cụ tìm kiếm thay thế Google, Facebook,…mà ngày nay ngay cả Ấn Độ, Hồng Kông, hay các cường quốc kinh tế và công nghệ khác vẫn phụ thuộc vào Google, Facebook. Và nó còn mâu thuẫn hơn khi VN vẽ ra sự đeo đuổi công nghệ Blockchain, rồi mơ làm thung lũng điện tử Silicon thì quả là hài kịch mà tôi ví von “nền kinh tế có cái đuôi đi trước cái đầu". Có lẽ ở VN hiện nay muốn kinh tế phát triển thì người ta cần đuổi hết những thành phần bảo thủ giáo điều này ra khỏi chức quyền làm kinh tế, vì họ kém tài lười suy nghĩ, thiếu trí tuệ nên muốn kéo cả quốc gia trì trệ theo họ, đó là điều cần chấm dứt, vì không ai để những kẻ đó bám quyền thêm 1 hay 2 nhiệm kỳ nữa thì mất cả 1 thập kỷ trì trệ...

Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2018

TRỞ LẠI HỒ SƠ LƯU TRỮ NGOẠI HỐI VÀ RỦI RO TỶ GIÁ CỦA VIỆT NAM TRONG THÁNG 06/2018

Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2018


Trong Economic analysis (Phân tích kinh tế); Phân tích tiền tệ (Monetary analysis); Liquidity analysis (Phân tích thanh khoản) các nước Đông Nam Á hiện nay thì người ta bắt đầu nói nhiều đến sự bất ổn của các nhất là Indonesia khi quốc gia này đang lo ngại sự sụt giá quá mạnh của đồng Rupiah của Indonesia có ký hiệu hối đoái quốc tế là IDR, kế đến là Malaysia thì quốc gia này đang đối mặt rủi ro nợ trái phiếu chính phủ khoảng 17 tỷ USD đáo hạn ngắn có kỳ hạn vay phải trả dồn dập 15 tháng trở lại. Tuy nhiên các nhà phân tích hay các quỹ thị trường giao dịch trái phiếu, hay cả IMF, WB lại chưa xếp hạng VN vào mức rủi ro, và cũng chỉ xếp sau sự rủi ro là Indonesia, Malaysia và VN.

Lý do cũng dễ hiểu là hiện nay rất ít hoặc hầu hết các chuyên gia kinh tế VN, kể cả những người nhà của Bộ Tài chính, NHNN của VN họ cũng không biết thực sự VN đang nắm trong tay bao nhiêu tỷ USD dự trữ ngoại hối thực sự, và bao nhiêu trong số đó là nắm giữ trái phiếu bằng tài sản Mỹ như trái phiếu kho bạc.

Về bối cảnh hồ sơ tôi phân tích trở lại hồ sơ thị trường trái phiếu của VN thì rất lấy làm kinh ngạc là hiện nay VN tăng cường cất giữ dự trữ ngọa hối của họ niêm yết bằng đồng USD tăng đột biến và chỉ xếp thứ 4 là sau Singapore – 119 tỷ USD, Thailand – 57 tỷ USD, Philippines – 31 tỷ USD, Indonesia – 25 tỷ USD và đứng trước Malaysia – 14 tỷ USD (VN hiện nay đã tích trữ được 20,5 tỷ USD trái phiếu kho bạc Mỹ).

Đó là chuyện đáng kinh ngạc khi mới cuối năm ngoái thì VN chỉ đầu tư mua nợ của Mỹ khoảng 14,7 tỷ USD. Vì cuối năm 2015 trước đây khi TQ phá giá đồng RMB để cứu nguy thị trường cổ phiếu và trái phiếu bị bán tháo là giữa tháng 6 kéo dài tới tháng 12/2015 và kéo sang cả đầu năm 2016 thì khi đó VN bán tài sản Mỹ lấy USD về nhà cấp cứu thị trường cũng như chặn đà sụt giá đồng nội tệ VND thì khi đó dự trữ ngoại hối của VN tích trữ bằng trái phiếu kho bạc Mỹ chỉ còn 12,3 tỷ USD. VN tích trữ trái phiếu Mỹ mức thấp nhất kể từ khi công khai tài sản đầu tư này là vào tháng 2/2014 khi đó chỉ có 10,4 tỷ USD. Trong thời gian gần đây, việc NHNN công bố quy mô dự trữ ngoại hối quốc gia liên tục tăng lên hơn 63,5 tỷ USD là những yếu tố góp phần thu hút vốn đầu tư nước ngoài… thì tuyên bố đó chẳng có bất cứ giá trị nào cả, Vì họ chẳng chứng minh được ngoài việc tôi nói VN có 20,4 tỷ USD trái phiếu kho bạc Mỹ nên thực tế cái khối dự trữ ngọaị hối của VN chỉ vào khoảng chưa được 40 tỷ USD.

Việc cái chỉ số USDX ta lui về quá khứ là nó duy trì ở mức 94 trong tuần thứ 3 của tháng 1/2015 thì cái tỷ giá tiền đồng VND nó cũng chỉ ở mức 21.320 VND = 1 USD thôi. Tuy nhiên hiện nay là cũng cùng cái mức là chỉ số USDX trở lại mức giảm cũng quanh cái mốc 94 thì 1 USD có lúc đổi được 22.900 VND. Điều đó có nghĩa là đồng bạc VND của VN sau quãng thời gian đó nó không tăng mà sụt giảm đi cứ 1 USD thì người dân hay nhà đầu tư tích trữ tiền VND bị lỗ vốn 1.580 VND cho 1 USD, nếu nhân rộng ra hễ cứ 1 tỷ USD mua trái phiếu hay tích trữ tài sản tiền VND kể từ tuần thứ 3 của tháng 1 năm 2015 thì bây giờ phí tổn phải trả là người giữ tiền đồng để đầu tư sau khi chuyển từ USD sang tiền VND thì bây giờ kéo tiền ra thì thua lỗ nặng tới 1.580 tỷ VND / 1 tỷ USD, và doanh nghiệp quốc doanh nhà nước đi vay hay nhập khẩu mà thanh toán tiền USD trả nợ thì cứ nhân lên mà trả ra, đó là chưa kể nếu giữ tiền Mỹ đầu tư chứng khoán hay trái phiếu Mỹ thì còn được hưởng lãi suất và giá cổ phiếu tăng mà còn an toàn dù lời ít.

Đối với trái phiếu VN mà thanh toán bằng tiền VND cộng lãi suất cao thì quả nhiên bù đắp lại thì các khoản lời lỗ cũng không chênh lệch bao nhiêu. Nhưng cái rủi ro còn nhân đôi khi chẳng may tiền đồng VND bứt neo thì nhà đầu tư lỗ nặng chỉ trong thời gian ngắn, nên khi người ta nghe tỷ giá VND sụt giá thì giới đầu tư ồ ạt bán tháo tài sản niêm yết bằng tiền VND để chuyển qua USD như việc người ta bán tháo chứng khoán VN trong tháng qua thì khiến cho khối dự trữ ngoại hối của VN cũng bị sụt giảm mạnh chứ không thể tăng.

Chuyện khá chuyên môn nữa là hiện nay là VN gặp rủi ro quá cao khi dựa vào xuất nhập khẩu quá lớn, nhất là nền kinh tế dựa vào xuất khẩu mà thị truowngd tiêu dùng trong nước thì quá kém. Đó là bất cứ khi nào sự sút giảm về xuất khẩu như bảo hộ mậu dịch thì đều dội ngược vào tỷ giá hối đoái của đông bạc VND trượt giá cả.

Cho tới thời điểm bây giờ đây, có lẽ trên thế giới rất hiếm có quốc gia nào có đồng bạc héo úa theo năm tháng như đồng tiền VND. Sự trượt giá của đồng tiền nó không còn ký giải cho xuất khẩu nhiều và rẻ nữa, bởi vì chi phí tài chính cho sự lý luận tài trợ đồng tiền mất giá để xuất khẩu nó là bụp bợm của “con lừa thế kỷ”.

Lý do tôi giải thích dễ hiểu thế này, đó là hiện nay VN đang mắc nợ các khoản nợ trái phiếu quốc trái cần thanh toán nó đã ở mức gần như 65% của GDP, cộng với chi phí tài chính vay nợ rất tốn kém bởi lợi suất trái phiếu rất đắt và cao, cũng như lãi suất ngân hàng đã hạ tới mức âm tột cùng so với lạm phát mà lãi suất vẫn cao nhất Đông Nam Á thì việc tài trợ hay lý luận đồng bạc rẻ để dễ bề xuất khẩu là nguy hiểm, vì nó làm xói mòn giảm giá tài sản tích trữ của người dân.

Tuy nhiên việc tích trữ dự trữ ngoại hối đó nó không phải nhất thiết là mua nợ Mỹ như nắm giữ trái phiếu kho bạc Mỹ để neo tỷ giá hối đoái cột chặt vào đồng USD mà các nước còn tích trữ bằng tài sản khác như vàng, tiền tệ các nước có mức khả tín đáng tin cậy cao như neo vào lãi suất LIBOR của những đồng tiền chính là USD, EUR, JPY, GBP (bảng Anh), Swiss franc (CHF),… kể cả các đồng tiền khác được tính cho giá trị đồng USD thông qua chỉ số USDX qua 6 đồng tiền EUR, đồng JPY, GBP (British Pound), Dollar Canada (CAD), CHF (Swiss Franc Thụy Sĩ), và đồng Swedish Krona (SEK Thụy Điển),…

Đó là quy tắc đầu tư an toàn nhất khi tích trữ tài sản có giá trị để tính toán cho xuất, nhập khẩu và giữ tỷ giá hối đoái. Vì thực tế các nước họ còn tích trữ khối dự trữ ngoại hối. Ví dụ như Malaysia dù chỉ tích trữ dự trữ ngoại hối 14 tỷ USD trái phiếu kho bạc Mỹ là thấp hơn VN, nhưng họ tích trữ tài sản khác như đồng EUR, JPY,…và cả vàng nữa. Cụ thể hiện nay dự trữ ngoại hối của Malaysia đang có 112,9 tỷ USD và trong đó họ có 37,6 tấn vàng. Trong khi Indonesia  thì có 80,6 tấn vàng (125 tỷ USD dự trữ ngoại hối),…

Chuyện khá chuyên môn nữa là hiện nay nắm giữ dự trữ ngoại hối bằng đồng USD như mua trái phiếu kho bạc Mỹ cao hơn Malaysia thì cũng dễ hiểu, đó là tôi giải thích thế này, vì hiện nay VN là quốc gia neo tỷ giá hối đoái cố định vào đồng USD, cũng như xuất khẩu của VN vào Mỹ nhiều hơn Malaysia. Một cách cụ thể nếu như từ tháng 1-3/2018 thì VN xuất khẩu qua Mỹ được 11,4 tỷ USD, và nhập khẩu từ Mỹ là 2,1 tỷ USD thì VN đạt thặng dư thương mại với Mỹ tới 9,3 tỷ USD, trong khi Malaysia thì chỉ đạt thặng dư thương mại (suất siêu) với Mỹ là 6,1 tỷ USD (tính từ tháng 1 cho tới tháng 3/2018) thì điều đó cũng dễ giải thích là VN đang cất giữ tài sản Mỹ nhiều nhất so với các tài sản dự trữ khác. Vì hãy nhớ rằng trong năm 2017 thì VN bán buôn với Mỹ đạt mức thặng dư thương mại lên tới con số đáng kinh ngạc là 38.4 tỷ USD (trong khi Malaysia chỉ đạt mức 24,6 tỷ USD thôi). Đó là cách mà VN tăng cường khối dự trữ ngoại hối của họ khi ưa chuộng tiền Mỹ.

Ôi thôi, tôi nghiệm ra rằng, với mức dự trữ ngoại hối này của VN là rất kém và rất rủi ro bứt neo đồng nội tệ VND của họ. Vì thực tế nền kinh tế VN hiện nay đã khai thác hết công suất về xuất khẩu, cũng như nhập khẩu vượt cả 200% so với tổng sản lượng GDP kinh tế của họ thì quá rủi ro. Vì đối với VN xuất khẩu gần như đạt 100% của GDP thì còn lơn gấp đôi Malaysia, vì dù quốc gia Hồi giáo này nổi tiếng dựa và ngoại thương xuất khẩu, nhưng họ cũng chỉ xuất khẩu đạt cao lắm cũng chỉ chiếm tới 52% so với GDP kinh tế của họ thôi. Ngay cả nước Đức là cường quốc nổi tiếng xuất khẩu và chưa khi nào bị thâm hụt thương mại thì xuất nhập khẩu nền kinh tế Đức cũng chỉ đạt tối đa 74% của GDP, và xuất khẩu riêng thôi cũng chỉ cỡ 57% của GDP mà thôi.

Hiện nay đồng USD đo theo chỉ số USDX tính kỳ hạn 3 tháng qua nó tăng gần mức 4,7% và đang đứng ở mức 94,16 đã làm sự bất an cho cả hệ thống tài chính và thị trường chứng khoán như đứng trên lửa ở VN. Đó là nguy hiểm, việc này nó không thể tái diễn mãi được.

Sau cùng tôi trích dẫn lại các phân tích về lạm phát, giảm phát trong kinh tế học mà Morgan Stanley NYSE: MS gợi ý.  Hiểu đơn giản nhất về lãi suất và sức khỏe nền kinh tế, được giới nghiên cứu phân tích tài chính đúc kết qua các cuộc khủng hoảng kinh tế Mỹ và thế giới. Chỉ cần căn cứ vào đó bất cứ ai, không cần phải là chuyên gia kinh tế cũng có thể nhận biết sức khỏe nền kinh tế. Cụ thể, được định nghĩa như sau:

"Lãi suất kiểm soát dòng tiền trong nền kinh tế. Lãi suất cao kiềm chế lạm phát, mà còn làm chậm nền kinh tế. Lãi suất thấp kích thích nền kinh tế, nhưng có thể dẫn đến lạm phát. Nếu lãi suất đang tăng và các chỉ số giá tiêu dùng (CPI) đang giảm, điều này có nghĩa là nền kinh tế không quá nóng, đó là tốt. Nhưng, nếu lãi suất đang tăng và GDP đang giảm, nền kinh tế đang chậm lại quá nhiều, mà có thể dẫn đến suy thoái kinh tế. Nếu lãi suất đang giảm và GDP ngày càng tăng, nền kinh tế đang tăng tốc, và đó là tốt. Nhưng, nếu lãi suất đang giảm và chỉ số CPI đang tăng, nền kinh tế đang đi dần về lạm phát."

Theo tiếng Anh: "Interest rates control the flow of money in the economy. High interest rates curb inflation, but also slow down the economy. Low interest rates stimulate the economy, but could lead to inflation. If interest rates are increasing and the Consumer Price Index (CPI) is decreasing, this means the economy is not overheating, which is good. But, if rates are increasing and GDP is decreasing, the economy is slowing too much, which could lead to recession. If rates are decreasing and GDP is increasing, the economy is speeding up, and that is good. But, if rates are decreasing and the CPI is increasing, the economy is headed towards inflation.".

Nhưng trong đoạn: "Low interest rates stimulate the economy, but could lead to inflation,...". Đoạn này không áp dụng được cho khối kinh tế các nước dùng chung đồng Euro và nền kinh tế Nhật. Tức là đoạn này nói rằng: "Lãi suất thấp kích thích nền kinh tế, nhưng có thể dẫn đến lạm phát,...". Khốn nỗi nền kinh tế Nhật và khu vực đồng Euro đưa lãi suất về số âm mà còn không gây ra lạm phát, nó lại gây hiệu ứng ngược lại là giảm phát kinh niên.

(*) Tôi để lại đường dẫn về cách theo dõi tỷ giá đồng USD theo cách tính Foreign Exchange Rates - H.10: https://www.federalreserve.gov/releases/h10/hist/default.htm do FED lập ra để lưu trữ hồ sơ đầy đủ vể ảnh hưởng của tỷ giá đồng USD này. Bạn đọc nhấn vào nút tô màu xanh của các đồng tiền chủ lực có buôn bán ngoại thương với Mỹ sẽ lưu trữ tất cả tỷ giá hối đoái của nó.

VẪN LÀ CÂU CHUYỆN GIÁO DỤC MỤC NÁT Ở VIỆT NAM

Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2018


Ôi thôi, đã lâu tôi không ghé lại phân tích về kinh tế, tài chính và chứng khoán VN, vì dạo này tôi bận việc, và cũng ít chú ý thị trường này. Hình như mấy tháng nay ở VN toàn "significant negative news" (tin tức tiêu cực đáng kể), như thị trường cổ phiếu sụt giá, rồi nhiều thứ sắc thuế đánh đố người dân, họ chuyển cụm từ "thu phí, học phí" sang cụm từ "thu giá". Thật quái đản nhỉ !

Tôi rất quan tâm, và coi trọng giáo dục lên hàng đầu và cũng lại viết vài dòng về giáo dục ở VN, mà hiện nay người lãnh đạo Bộ GD&ĐT của VN là ông Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ này là kẻ bất tài vô năng lực nhất mà tôi chưa từng thấy nơi đâu trên thế giới. Học tới tới tiến sĩ mà phát biểu như vậy thì đất nước suy yếu mất. Hãy nhớ rằng trong quá khứ thì tôi đã từng làm phụ tá kinh tế của Đại học Cornell, chức danh về giảng dạy chuyên ngành tài chính như một giáo sư kinh tế danh dự, tôi cũng đã tham gia giảng dạy và đào tạo khá nhiều nhà đầu tư. Mặc dầu công việc giảng dạy đó nó không có ý nghĩa với tôi cả, nhưng hãy nhớ rằng trong sự nghiệp phân tích kinh tế, phân tích tài chính, phân tích các thị trường chứng khoán, nghiên cứu vốn chủ sở hữu tại công ty,...thì tôi đã nhận thấy rằng không có bất cứ một quốc gia nào phát triển được nếu nền móng giáo dục mục nát. Những quốc gia giàu có, tiên tiến bậc nhất thế giới thì người ta đặt nặng hệ thống giáo dục lên trên hàng đầu. Mà giáo dục đối với các nước như VN lại càng phải tách rời cái sự "con buôn giáo dục" ra ngay. Vì nó vi phạm ngay chính cái giáo điều của Chủ nghĩa cộng sản. Vì Chủ nghĩa cộng sản có một triết lý mà tôi trícch nguyên văn rất lý tưởng, đó là: “Giáo dục miễn phí cho tất cả trẻ em ở các trường công lập”, hay Free education for all children in public schools.

Ôi thôi, tôi thật mỉa mai là hiện nay cái chế độ nhà nước VN nó có thực sự là Chủ nghĩa xã hội lý tưởng hay không, mà tôi mỉa mai nghi ngờ nó chỉ là cái vỏ bọc giả hiệu chỉ để phục vụ cho nhóm thiểu số lãnh đạo quốc gia này mãi mãi vậy.

Cũng nhắc lại  rằng, có lẽ nếu nhà nước VN này muốn cải tổ lại hệ giáo dục thực sự để mơ chuyện rồng cọp tiến tới nền kinh tế 4.0 thì ngay bây giờ họ cần đuổi ngay cái ông bộ trưởng Phùng Quang Nhạ này khỏi chức Bộ trưởng Bộ GD&ĐT này thì nói người ta mới tin được đất nước này có thực sự đi lên hay muốn tụt hậu để ngu dân nhằm dễ quản lý lãnh đạo người dân họ.