Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2018

NHỮNG PHÁT BIỂU CUỒNG NGÔN TRONG KINH TẾ HỌC CỦA QUAN CHỨC VN VÀ HẬU QUẢ HỌ ĐANG CHUỐC LẤY THẤT BẠI

Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2018


Đó là họ khoe khoang thành tích “VN tham gia 16 FTA, và tham gia hầu hết các hiệp định thương mại tự do trên thế giới từ Mỹ, Nam Mỹ, Âu-Á, và dự tính thi hành cái CPTPP đang đàm phán thêm cái một FTA thế hệ mới giữa Việt Nam và 28 nước thành viên EU, gọi là EVFTA để nâng ngạch số xuất khẩu gia tăng thêm 50% vào các nước EU,…”.

Và gần đây, giới chức Bộ Công thương tổng kết khi trích dẫn thống kê của Tổng Cục thống kê VN, là trong năm 2017, tổng kim ngạch xuất-nhập khẩu của VN đạt kỷ lục cao nhất chưa từng thấy khi lớn hơn 200% của GDP năm 2017 là 220 tỷ USD, tức là xuất-nhập khẩu năm 2017 của VN đạt con số 425 tỷ USD. Để tăng thêm tính háo danh ngông cuồng ấy thì ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc lẫn ông TBT Nguyễn Phú Trọng đã nhân cơ hội đó khoe khoang thành tích con số ấn tượng đó khi ở trong nước lẫn công du nước ngoài,…Họ còn dự phóng là năm 2018, quan hệ ngoại thương bán buôn giữa VN-TQ sẽ vượt con số 100 tỷ USD, và Hàn Quốc cũng là con số gần 100 tỷ USD,…

Trước hết về hồ sơ khá ly kỳ này mà tôi đã lướt qua những thống kê và phát biểu của quan chức VN thì tôi nghiệm ra rằng, đó là tôi cứ nghĩ mình bị cận thị và mờ mắt lên mới đọc nhầm con số đó, nhưng kiểm tra lại thì nó không nhầm lẫn chút nào,… và tôi sẽ phân tích chỉ ra như thế này.

Đó là trong phân tích kinh tế thì tôi chưa từng thấy quốc gia nào gia tăng phá kỷ lục xuất nhập khẩu của VN lớn như vậy nếu so với GDP của họ. Chẳng hạn tôi lấy một ví dụ là ngay cả nước Đức là cường quốc xuất khẩu rất lớn, đó là xuất khẩu của Đức lớn thứ 3 trên thế giới chỉ đứng sau TQ, Mỹ mà thôi, đó là đo theo tỷ lệ xuất khẩu bao nhiêu tỷ USD, EUR mà không đo theo GDP của họ. Nhưng hãy nhớ rằng đối với TQ thì xuất khẩu của họ thì ta miễn đề cập, vì con số thống kê của họ rất mơ hồ, nhưng cũng chấp nhận được là xuất khẩu của TQ nó chỉ chiếm chưa thể nào tới 40% của GDP, Mỹ chỉ xuất khẩu chiếm chưa tới 13,05% của GDP, trong khi nước Đức là vô địch về xuất khẩu thì xuất khẩu của Đức cũng chỉ chiếm trung bình gần phân nửa của GDP, tức là gần 50% của GDP thôi.

Một cách cụ thể tôi tính cho xuất-nhập khẩu của Đức năm 2017 mà trích dẫn nguồn thống kê của Đức đưa ra, đó là năm 2017, nước Đức xuất khẩu được 1.279 tỷ EUR, và nhập khẩu 1.034 tỷ EUR (so với GDP dự kiến đang tính toán của Đức, tức là Tổng sản phẩm quốc nội GDP là gần 3.264 tỷ EUR). Tức là năm 2017- Đức đạt xuất siêu, hay đạt thặng dư thương mại được 245 tỷ EUR (Đức là quốc gia có truyền thống chưa khi nào bị nhập siêu, hay bị thâm hụt thương mại).

Qua ngân ấy con số nó cho thấy ngay cả tổng xuất-nhập khẩu của Đức thì cũng chưa thể vượt qua được 80% của GDP.

Đối với VN, quốc gia này dự tính tới năm 2020, tổng kim ngạch xuất–nhập khẩu đạt trên 270%-300%, thậm chí có người còn vẽ ra con số 400% của tổng sản lượng GDP kinh tế mà một số quan chức kinh tế gia quốc doanh này vẽ ra, vì họ cho rằng khi cái CPTPP và EVFTA lưu hành thì nhân đôi xuất khẩu,….

Đó là con số vẽ ra bệnh hoạn nhất mà tôi chưa từng thấy quốc gia nào như vậy cả. Ngay cả nền kinh tế Mỹ to lớn nhất thế giới và cũng là nền kinh tế nghiện ngập nhập khẩu lớn nhất thế giới thì Mỹ cũng chỉ nhập khẩu bằng một phần mấy của GDP thôi. Nếu như cái GDP của Mỹ năm 2017 là hơn 19 ngàn tỷ USD thì cũng trong năm 2017 đó thì Mỹ chỉ nhập khẩu tính hết thì khoảng 2.920 tỷ USD thôi. Tức là Mỹ nhập khẩu khoảng 2.410 tỷ USD hàng hóa, và 544 tỷ USD dịch vụ thì so với GDP của Mỹ thì nó cũng chẳng chiếm bao nhiêu cả. Ngay cả Thailand, thì GDP của họ năm 2017 ước đoán chừng khoảng 433 tỷ USD, vậy mà nhập khẩu hàng hóa của họ xếp sau VN tính theo giá trị bằng tiền bạc chứ chưa tính theo kích thước nền kinh tế GDP, cụ thể năm 2017 thì nền kinh tế Thailand chỉ nhập khẩu khoảng 192 tỷ USD. Trong khi con số này của VN là quốc gia này nhập khẩu tới 211,10 tỷ USD hàng hóa (năm 2017, so với cái GDP 220 USD), đó là con số vĩ cuồng trong kinh tế học. 

Bởi lẽ VN thì nhập khẩu nhiều gần như bằng 100% của GDP, nhưng dự trữ ngoại hối thì cực kém. Bởi lẽ Thailand họ nhập khẩu khá thấp chỉ bằng chưa tới 46% của GDP thôi, nhưng họ có trong tay khối dự trữ ngoại hối của họ tính hết tháng 3/2018 là khoảng gần 257 tỷ USD. Tức là với khối dự trữ ngoại hối ấy thì Thailand có thể tài trợ cho cả năm nhập khẩu, vế bên kia là VN thì được mấy tuần, mấy tháng nhập khẩu nhỉ?

Một vài con số đó thôi nó cho thấy nếu như những tay đầu cơ tài chính mà nó có giật sập và xé nát cái đồng bạc VND, hay trái phiếu của VN phát hành có khi bị cháy rách thì cũng không thể đổ lỗi cho ai được cả. Nó cũng đễ giải thích là vì sao đồng bạc VND hay bị rủi ro mất giá, và chính phủ nước này phải thường xuyên thanh toán lãi suất trái phiếu, do thiếu hụt ngoại hối. Nó cũng là nguyên nhân làm héo úa đồng nội tệ vì tạo ra nợ quá cao, là hay đi vay hay in bạc ra để tài trợ cho chứng bệnh nghiện ngập nhập khẩu và xuất khẩu để bơm bóng GDP kinh tế. Hoặc họ đang xuất khẩu giúp thiên hạ.

Hiện nay nền kinh tế VN gần như đào bới cạn kiệt tài nguyên, là họ khai thác xới tung cả đất nước để tìm kiếm nguyên liệu, vật liệu cho hỗ trợ xuất khẩu, họ chế biến thô xuất khẩu bằng mọi, kết cục họ đang trả giá là ngay cả cát xây dựng có lẽ sau này họ phải đi nhập khẩu từ bên ngoài, dù rằng VN có nhiều mỏ cát. Còn dầu thô thì tôi e rằng một vài năm nữa là VN sẽ không còn giọt dầu nào để xuất khẩu hay để chế biến xăng dầu thành phẩm mà phải đi nhập khẩu thường xuyên bên ngoài.

Vấn đề khó hiểu và rất tai hại cho VN là quốc gia này bỏ lỡ quá nhiều cơ hội đầu tư nâng cao phẩm chất hạ tầng cho công nghiệp của họ là khi giá dầu thô và giá nguyên liệu, vật liệu hàng hóa commodities, như sắt thép, kim loại,…sụt giá nặng kéo dài mấy năm thì những người điều hành kinh tế của VN này họ không chịu nhân cơ hội đó mà dồn tiền để gia tăng đầu tư xây cất hạ tầng cho kinh tế, họ chỉ cãi vã và bàn cãi và vẽ ra dự án vĩ cuồng rồi cất trong ngăn kéo để kích hoạt đầu cơ đất đai nhà cửa,….họ bỏ qua quá nhiều cơ hội khi mà chi phí lợi suất trái phiếu xuống thấp, giá nguyên liệu hàng hóa thế giới dư thừa sụt giá, thậm chí là nền kinh tế thế giới trôi vào giảm phát, thì ở VN họ không gia tăng đầu tư mà chỉ biết gia tăng cố bơm hút dầu, bán tài nguyên giá rẻ như bèo bọt để xuất khẩu bằng mọi giá để chạy theo chỉ tiêu tăng trưởng GDP đề ra nhằm kéo con số nợ trên GDP xuống thấp, kết cục nay phải trả giá đắt đó là giá hàng hóa, dầu thô, sắt thép, commodities tăng giá mạnh, đẩy tất cả các chi phí lên cao, lợi suất trái phiếu và chi phí vay nợ quốc tế tăng mạnh rất tốn kém thì những người điều hành kinh tế ở VN họ lại lật đật đầu tư xây cất, rồi vẽ ra các dự án xây cất “các đặc khu kinh tế” để đầu cơ giá tăng nhân đôi,…

Họ làm kinh tế rất tốn kém và ngược đời, đó là hình như quan chức VN họ thích hội nhập cho sâu rộng bên ngoài bằng xuất nhaoaj khẩu và ký thỏa hiệp thương mại tự do, kết cục một số cái thỏa hiệp thương mại ưu đãi của quốc tế về thuế quan dành cho VN đáo hạn thì mất nguồn thu thuế, vì bao năm được ưu đãi xuất khẩu miễn trừ thuế để VN tích lũy, nhưng khỗn nỗi họ làm ra đồng nào tiêu hết đồng đó mà còn đi vay thì nay mất một số nguồn thu thuế thì quay sang đề xuất thu thuế toàn dân nhưu thue thế nhà cửa đất đai, và xe hơi với định mức nhà cửa xe hơi có giá trị bao nhiêu đó thì phải đóng thêm thuế phí chứ chưa nói bây giờ chi phí lợi suất trái phiếu trên thị trường tài chính quốc tế tăng, ở trong nước cũng tăng thì làm sao lấy đâu ra tiền để đầu tư cho các dự án kinh tế vẽ ra trước đây khi chi phí rẻ không làm thì nay nó đắt thì làm thì lấy đâu ra tiền để đầu tư nhỉ. Phát triển kinh tế khi tạo ra nợ với chi phí tài chính thấp thì lo chuyện làm kinh tế hái sao trên trời, như TP.HCM, Hà Nội, Đà Nẵng phải là trung tâm tài chính sánh ngang Thượng Hải, Hồng Kông, và thay thế trung tâm tài chính Singapore thì quả là chuyện lạ đang diễn ra ở VN.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét