Thứ Năm, 25 tháng 1, 2018

PHÁT MINH VĨ ĐẠI CỦA PHÓ THỦ TƯỚNG VƯƠNG ĐÌNH HUỆ

👀  Thứ Tư, 24 tháng 1, 2018


Đó là hồ sơ bài báo: “Việt Nam mang thông điệp gì tới dự Diễn đàn kinh tế thế giới ở Davos?”: http://cafef.vn/viet-nam-mang-thong-diep-gi-toi-du-dien-dan-kinh-te-the-gioi-o-davos-20180123114439364.chn  

Và tôi trích một đoạn: “….Phó Thủ tướng cho biết có những thứ Việt Nam "xuất khẩu" sang Mỹ nhưng không được tính vào số liệu thương mại, ví dụ như giá trị từ các sinh viên Việt Nam đang đi du học ở Mỹ.”.

Có lẽ đây là phát minh vĩ đại nhất của lý thuyết kinh tế học hiện đại của những phát biểu gây trò cười của những ông bà “là sản phẩm học kinh tế, và thực hành điều hành ở cái nền kinh tế thị trường XHCN”.

Và đoạn trích nữa: “Ông nhận định kinh tế Việt Nam có độ mở cao và khá nhạy cảm với các diễn biến của thế giới trong bối cảnh chủ nghĩa bảo hộ dâng cao có thể "tác động nhanh chóng và trực tiếp đến các hoạt động thương mại, đầu tư và tiền tệ của Việt Nam".”,…. Đoạn này thì không hiểu họ nói ai, có lẽ là ám chỉ Mỹ.

Có lẽ tôi vẽ đường cho hưu chạy là mấy ông bà lãnh đạo cộng sản VN có thể đọc tài liệu và lý thuyết kinh tế học về “Theory of Comparative Advantage”. Tức là tạm dịch là “Lý thuyết về lợi thế so sánh”. Lý thuyết kinh tế học này do nhà kinh tế David Ricardo trong thế kỷ 18 đã tạo ra lý thuyết về lợi thế so sánh. Tức là bạn đọc truy cập hồ sơ về nhà kinh tế học David Ricardo (1772-1823) ở đây: http://www.econlib.org/library/Enc/bios/Ricardo.html , trong hồ sơ này thì có tất cả các giáo sư kinh tế học đủ mọi trường phái lý giải tóm tắt các lý thuyết kinh tế học đủ loại, đó là bạn đọc nhấn vào dòng chữ tô màu xanh thì sẽ đưa tới trang khác cần nghiên cứu như trang mà tôi đang đề cập: http://www.econlib.org/library/Enc/ComparativeAdvantage.html  

Tuy nhiên trong hồ sơ bài tích của “lý thuyết so sánh trong kinh tê học” của nhà kinh tế David Ricardo thì tôi nhấn mạnh rằng, đó là các nhà kinh tế học cho rằng “Lý thuyết về lợi thế so sánh giải thích rằng vì sao chủ nghĩa bảo hộ thương mại luôn bị thất bại là nó không thể hoạt động bền vững lâu dài được.”.

Trở lại chuyên môn của bài báo ông Vương Đình Huệ phát biểu nhảm nhí linh tinh thì có lẽ ông này lên kiên trì với lý thuyết  củanhà kinh tế học David Ricardo, vì trước sau gì chủ nghĩa bảo hộ cũng thất bại mà, thì sau ấy tha hồ mà xuất khẩu dư thừa.

Đối với hồ sơ kinh tế VN, có lẽ quốc gia này mới là quốc gia có chủ nghĩa bảo hộ cao độ hơn Mỹ, bởi vì họ dùng thủ thuật lẫn thủ đoạn ngầm để bảo hộ lẫn bảo kê các nhóm lợi ích avf tay chân người nhà của đảng hùn vốn. Ví dụ như họ đang dùng thủ đoạn bảo hộ trá hình ngành công nghiệp ô tô của họ, dù rằng kỳ hạn ưu đãi của VN đã hết là thuế xuất nhập khẩu về 0% ở các thị trường ASEAN. Và người ta đang thấy việc chế độ CSVN dùng nhiều sắc thuế tinh vi nhắm vào xe hơi nhập khẩu nước ngoài, cái này quốc tế nó biết chứ không biết,  nhưng họ vẫn làm ngơ là để tính sổ một lượt với VN khi thấy thích hợp.

Trong hồ sơ kinh tế cạnh tranh bất chính thì VN cũng là kẻ mà tôi hay nói là “kẻ vô đạo đức nhưng thích đi dạy đạo đức”. Như một quốc gia nổi tiếng vi phạm nhân quyền lại hay đi dạy nhân quyền”. Đến nỗi quốc tế họ mỉa mai là cứ nói ngược nghe ngược người cộng sản VN là sẽ hiểu đúng.

Nói tiếp về hồ sơ kinh tế và ngoại thương của VN thì quốc gia này đang vi phạm nhiều thứ như việc họ bóp cổ người dân của họ bằng thủ thuật lạm phát, hạ giá đồng tiền rẻ để cạnh tranh bất chính, việc quốc tế bảo hộ mậu dịch thì sẽ tốt hơn cho người dân VN.

Lý do cũng dễ hiểu là chế độ cộng sản VN đang làm hao hụt sinh lực sức lao động hàng triệu người dân VN, cũng như làm hao hụt tài nguyên quốc gia quá lớn để hút vào kinh tế qua ngoại thương xuất khẩu giá rẻ và nhập khẩu ô nhiễm môi trường để họ đánh đổi miễn rằng có ngoại tệ cho họ và giữ được ngân sách hay ngân khố để nuôi bộ máy cầm quyền đông đảo của họ là được là họ duy trì độc đảng mà người ta còn có khẩu hiệu là “Đảng CSVN quang vinh muôn năm”. Tức là đòi lãnh đạo đất nước này tới khi nào trái đất bị tận thế mới thôi.

Hãy nhớ rằng, VN là quốc gia nổi tiếng dùng thủ thuật biện pháp can thiệp đồng nội tế của họ nhằm để giữ giá trị của một đồng nội tệ thấp hơn so với ngoại tệ để dễ bề bán phá giá là bán hàng rẻ để đạt xuất khẩu cho bằng được. Khi họ hay can thiệp như vậy, kể cả thả dây neo quá dài khiến cho cái dây neo bị đứt, tức là đồng tiền sụt giá mất kiểm soát thì biện pháp ấy đều do người dân gánh bằng thủ thuật là người nhà của đảng điều hành kinh tế ở VN họ đang đánh cắp sức lao động và làm giảm giá tài sản của người dân bằng đồng nội tệ sụt giá là không thể tăng giá lại được ban đầu.

Một số quốc gia cũng định giá đồng tiền thấp có kiểm soát để giúp cải thiện xuất khẩu và thúc đẩy tăng trưởng kinh tế họ thì nó là chuyện bình thường như TQ, Nhật, Thụy Sĩ và nhiều xứ khác, nhưng xuất khẩu của họ chỉ là 1/4% hay cao nhất cũng chỉ đạt ở mức 1/2% của GDP thôi. VN thì đạt trên 100% của GDP. Ví dụ Nhật là cường quốc nổi tiếng về cạnh tranh trong xuất khẩu, nhưng xuất khẩu của nền kinh tế Nhật chỉ chiếm cao nhất cũng chưa tới 20% của GDP. Trong khi siêu sao là nước Đức, là đại cường xuất khẩu nhiều nhất thế giới so với sản lượng kinh tế của họ thì xuất khẩu của nền kinh tế Đức chỉ chiếm cao nhất cũng là 50% so với GDP kinh tế của họ thôi. TQ là quôc gia nổi tiếng xuất khẩu, nhưng thực tế xuất khẩu của TQ là rất thấp so với GDP, đó là họ chỉ xuất khẩu cao độ nhất như nền kinh tế bùng nổ của họ trước đây thì cũng chỉ chiếm chưa tới 40% so với GDP của họ, mặc dầu TQ bị cáo buộc quản lý giá trị đồng yuan, là đồng nhân dân tệ cột chặt cố định vào đồng USD của Mỹ theo cái neo có kiểm soát để định giá đồng tiền thấp có kiểm soát nhằm xuất khẩu dễ cạnh tranh nhờ hàng hóa rẻ vì tiền rẻ. Chẳng hạn TQ là quốc gia xuất khẩu lớn nhất thế giới là có thể trong năm 2016 hoặc 2017 thì TQ thực tế chỉ xuất khẩu được chưa tới 2,7 ngàn tỷ $, hay 2,8 ngàn tỷ $, nếu so với cái GDP hơn 11 ngàn tỷ $ của họ thì rõ ràng xuất khẩu của TQ kém xa VN khi xét về kích thước xuất khẩu trên tỷ lệ GDP mỗi nước. Nếu như GDP của VN bằng 217 tỷ $ thì VN khoe rằng họ cũng xuất khẩu trên 217 tỷ $, và còn chưa tính xuất khẩu kinh tế ngầm.

Đối với Mỹ cũng là siêu cường quốc xuất khẩu là lớn sau TQ hoặc ngang bằng EU như việc năm 2016 khi Mỹ xuất khẩu được hơn 2,2 ngàn tỷ $ (nếu tính theo tỷ lệ GDP thì nó chỉ chiếm cõ12% thôi).

(*) Việc ông Phó thủ tướng Vương Đình Huệ đòi tính "xuất khẩu du học sinh, sinh viên Việt Nam đang đi du học ở Mỹ.”, thì tôi mỉa mai là tại sao ông này không tính thêm cái nghiệp vụ khác lớn hơn là "xuất khẩu lao động" vào đó. Đối với VN, mà tôi ví von là nền kinh tế con buôn là xuất khẩu lớn như vậy nó giống như việc con buôn đi vay 100 đồng để cố xuất khẩu được 100 đồng để chỉ nghĩ đến chuyện trả nợ và trả lãi, rốt cuộc nền kinh tế héo úa là chỉ có bơm hút vét tài nguyên đi bán thôi, và càng xuất khẩu mạnh thì càng tạo ra hố nợ sâu hơn, vì thực tế xuất hàng hóa của VN là xuất khẩu thô là không tạo ra được các sản phẩm xuất khẩu có giá trọ kinh tế cao. Thí dụ như dầu khí họ đi vay tiền bao nhiêu để hút lên mấy triệ thùng dầu và trả hóa đơn nợ bao nhiêu, lĩnh vực khác cũng thế,...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét