Thứ Sáu, 15 tháng 12, 2017

KHI VIỆT NAM ĐÁNH MẤT THỊ TRƯỜNG TIÊU DÙNG VÀO TAY NGƯỜI THÁI

👀  Thứ Sáu, 15 tháng 12, 2017


Thị trường tiêu dùng nội địa có giá trị nhiều trăm tỷ $ của cả cái đất nước 92,7 triệu dân VN này đang bị có một ông tỷ phú Thailand - Charoen Sirivadhanabhakdi chi phối bao trùm hầu hết mọi ngõ ngách hàng tiêu dùng từ rượu bia, thực phẩm cho tới các chuỗi cửa hàng siêu thị phân phối,..Tỷ phú Charoen Sirivadhanabhakdi chỉ có tài sản ròng khoảng 14,2 tỷ $ thôi, nhưng cũng đủ làm chủ cả cái thị trường cổ phiếu chứng khoán VN, và làm cho đảo cả lĩnh vực hàng tiêu dùng của xứ sở này.

Trước đấy đã lâu rồi là tôi khuyến cáo rằng, donh nghiệp VN, và cả doanh nghiệp quốc doanh lẫn chính quyền quốc gia này đã mờ mắt để ông tỷ phú Thailand - Charoen Sirivadhanabhakdi  thâu tóm mua hết hết Metro, BigC,… thì thiệt hại rất lớn cho nền kinh tế VN với thị trường tiêu dùng lớn lao trong nước cả mấy trăm tỷ USD, đó là hậu quả rất nghiêm trọng là đừng nghĩ rằng khi hoa mắt ham tiền vài nắm USD mà bán hết mọi thứ cho thiên hạ rồi là cứ nghĩ mình sẽ xây dựng chuỗi siêu thị khác hay lập ra thương hiệu khác. Đó là lối tư duy suy nghĩ của con buôn thời vụ thôi. Một sự đánh đổi quá nghiêm trọng cho VN, và hình như giới chức kinh tế quốc gia này chưa hiểu rõ tiềm năng tiêu dùng nội địa này, có lẽ họ chỉ chú ý đến xuất khẩu hàng hóa. Một cách suy nghĩ lười tư duy về trí tuệ của giới chức điều hành kinh tế ở VN.

Trong bối cảnh mà các quốc gia quy về "bảo hộ thương mại", hay trade protectionism, dựng hàng rào thuế quan cao ngất ngưỡng và giảm bớt các hiệp định thương mại thì nhu cầu tiêu dùng trong nước sẽ là đốt xương sống nâng đỡ cho nền kinh tế khá chắc chắn khi mà xuất khẩu ngày càng co thắt lại.

Đối với VN, nhất là các doanh nghiệp từ tư doanh cho tới quốc doanh ở xứ sở này họ có lẽ không cần bảo vệ thương hiệu của họ là cứ nuôi vỗ béo thương hiệu có tiếng rồi thì bắt đầu bán nó đi. Hoặc nó sẽ bị tàn lụi theo năm tháng khi họ đầu tư của lối tư duy con buôn thời vụ là hễ thấy thị trường gì có giá và tăng giá là bỏ bê thương hiệu hay bán lại cho thiên hạ với cái giá rẻ như bèo để lao vào đầu cơ lẫn đầu tư cái đó. Kết quả là nền kinh tế VN này nổi tiếng có hàng trăm ngàn doanh nghiệp đông hơn quân Nguyên và đông đảo hơn cả doanh nghiệp các cường quốc kinh tế lớn nhất thế giới từ hạng 9 trở lại, nhưng khốn nỗi VN lại là quốc gia không có mấy thương hiệu có tuổi đời bao nhiêu năm cả, các thương hiệu ấy của doanh nghiệp VN có tuổi đời rất ngắn và tàn lụi nhanh, hoặc phá sản hoặc bán mình cho thiên hạ.

Trước đây các công ty của tỷ phú Thailand - Charoen Sirivadhanabhakdi  đã nghiễm nhiên ung dung giành thắng thế khi tổ chức “hàng Thái tiêu dùng cho người VN”, ngay trên sân nhà, và người ta giật mình là các thương hiệu hàng hóa tiêu dùng của VN bị ném ra khỏi kệ trưng bày sản phẩm của các siêu thị và các thương hiệu do chính doanh nghiệp VN tạo dựng. Rốt cuộc cả các ban bộ ở VN từ Bộ Công thương, cho tới các cơ quan chính phủ nháo nhác giật mình, và như thông lệ họ ra công văn chỉ thị thế này thế kia gì đó áp đặt các công ty Thailand phải làm gì đó cho hàng VN trưng bày và bán ở, kiểu tư duy ấy nó giống như việc họ tư duy bắt Google hay Facebook phải đặt máy chủ ở VN. Làm sao mà bắt người ta làm như vậy khi mình đã bán hết thương hiệu và các cửa hàng phân phối hàng tiêu dùng cho người Thailand rồi, vì bây giờ người ta cần gỡ vốn là trưng bày bán sản phẩm hàng Thái thì người ta mới có lời, vì vừa rẻ vừa chất lượng hơn hàng VN, thậm chí là có nhiều mặt hàng tiêu dùng của VN rẻ và chất lượng hơn hàng Thái thì cũng đừng mơ nữa nhé là đừng nghĩ là bây giờ dù đã bán hết thương hiệu cho họ rồi mà tư duy rằng các tài sản ấy đặt ở VN là nó vẫn là của VN, và VN vẫn có thể quốc hữu hóa nếu cần. Đó là tôi cảnh cáo cái lối tư duy kinh tế thị trường Chủ nghĩa Mác-Lênin, hay tư tưởng gì đó nó xưa như trái đất rồi là mình không thể muốn làm gì thì làm như suy nghĩ thời chiến tranh,…

Cho nên tôi khuyến cáo rằng, ở VN hiện nay các nhà kinh tế hay tổ tư vấn kinh tế của chính phủ VN này họ cần tỉnh táo và hết sức thận trọng cái nghiệp vụ thâu tóm mau bán sáp nhập, và bán cổ phần cho thiên hạ quá mức. Làm sao mà một nhà đầu tư nước ngoài như Thailand khi đề nghị mua cổ phần doanh nghiệp nào đó rất khôn ranh là Thailand nắm 51% cổ phần, phía VN nắm 49% cổ phần, có nghĩa là chỉ cần chênh nhau 2% cổ phần thì mọi quyết định về doanh nghiệp đó thì Thailand họ có thẩm quyền biểu quyết và quyết định, chứ mấy CEO VN bán doanh nghiệp ấy thì lui về làm cấp Phó là làm kẻ giúp việc cho thiên hạ nhé. Con số Thái (51%) – VN (49%) thì quả là người Thái quá gian và VN quá tệ hại. Vậy mà có kẻ trong Bộ Công thương, và cả quan chức cấp cao của chính phủ VN này còn ca ngợi nó thì thật là hết biết nổi trong đầu họ đang chứa cái lý thuyết kinh tế, đầu tư và kinh doanh bằng sản phẩm nào đào tạo họ ra nhỉ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét