Thứ Sáu, 10 tháng 11, 2017

KHI DONALD TRUMP LÀM TỔNG THỐNG NƯỚC MỸ

Đó là sau nhiều chục năm thực tế Mỹ v e vãn VN rất nhiều là ngày 14/9/1993: Tổng thống Bill Clinton chuẩn y cho phép các công ty Mỹ tham dự vào một số dự án phát triển được quốc tế tài trợ tại VN. Đến ngày 3/2/1994: Tổng thống Bill Clinton bút ghi là ký quyết định bãi bỏ lệnh cấm vận thương mại đối với quốc gia này, nó được Thượng viện Mỹ chuẩn thuận trước đó 1 tuần đã thông qua quyết định trên.
Vào ngày 11/7/1995: Tổng thống Bill Clinton và Thủ tướng Việt Nam Võ Văn Kiệt đồng thuận bút ghi ký quyết định bình thường hóa quan hệ ngoại giao giữa 2 nước Việt-Mỹ.
Trước ấy là vào 2/7/1993 Chính quyền Tổng thống Bill Clinton ủy quyền cho Quỹ Tiền tệ Quốc tế IMF tái tài trợ cho Việt Nam số tiền 140 triệu $, mở đường cho việc các Tổ chức quốc tế hỗ trợ tài chính cho quốc gia này. Và kể từ đó chính quyền Mỹ luôn theo dõi VN để nâng đỡ quốc gia này mạnh lên là thoát khỏi TQ, và mong muốn hợp tác viện trợ quân sự cho VN như Nhật Bản. Mỹ đã thuyết phục Nhật yểm trợ VN từ nhiều chục năm trước. Thật không may quốc gia này luôn lúp dưới cái bóng của TQ nên hai cường quốc kia cũng e ngại, nhiều lần họ muốn viện trợ và tài trợ hợp tác với VN sản xuất võ khí nhưng ngại sẽ bị rơi vào tay TQ.
Bây giờ có vẻ Mỹ thà chơi với TQ có lợi hơn thay vì thân với VN, đó là trong nhiều hành động mới đây, TQ đã được Donald Trump đảo chiều 180 độ là bênh vực TQ không thao túng đồng RMB, và cộng với việc Mỹ sẽ hứa hẹn cho TQ niêm yết đồng RMB qua ngả thị trường tài chính New York, và TQ yêu cầu Mỹ nới lỏng để cho TQ tiếp cận được công nghệ khai thác dầu khí của Mỹ nhằm vét lại 40% các giếng dầu khai thác ở TQ bị lãng phí. Chính quyền Trump cũng hứa hẹn.
Việc TQ ngoan hiền một cách bất thường là không quấy rối đồng minh chiến lược của Mỹ là Nhật, mà trái lại TQ còn kêu gọi Nhật lối lại đầu tư bình thường với TQ. Điều này vả vào mặt Nga đang tranh giành ảnh hưởng của Nhật đầu tư vào Nga mà Putin cân nhắc rất kỹ là nửa muốn trả lại đảo cho Nhật nửa muốn không.
Đối với VN có vẻ tôi nhận thấy chính quyền Mỹ sẽ loại VN ra khỏi đối tác chiến lược vì hay đu dây tính toán. Đó là trong các hồ sơ kinh tế lẫn chính trị trước đây dưới thời các tổng thống Mỹ như Bill Clinton, Bush con, và Barack Obama đều có tên VN, nhưng dưới thời Donald Trump thì không thấy bất cứ hồ sơ nào nói về kinh tế lẫn chính trị đối với VN.
Thậm chí trong lịch sự ngoại giao, khi lãnh đạo cấp cao nhất của VN nhiều lần điện đàm với Trump mời ông ta tới Đà Nẵng, Vietnam dự hội nghi APEC thì Trump chỉ trả lời cho có vẻ lịch sự ngoại giao, đó là chỉ nói đánh giá cao VN tổ chức APEC. Điều đó có nghĩa là Trump sẽ vẫn có thể không tới VN dựu APEC, vì trước đây các đời tổng thống khác là họ đồng ý nhận lời mời ngay.
Nước Nga của Putin thì hết thời là chỉ còn ôm cái kho võ khí hạt nhân ra dọa thiên hạ thôi, vì thứ võ khí đó đối với Nhật họ chỉ cần trong 1 năm là cho ra lò cả ngàn đầu đạn hạt nhân còn hiện đại tinh vi nhỏ gọn và có sức công phá mạnh hơn các đầu đạn hạt nhân to lớn nặng nề cũ kỹ của Nga. VN thì buôn bán với Nga chỉ lắt nhắt dăm vài tỷ $ chả đáng báo nhiêu cả thì quá ở xa không thể là chỗ dựa của VN.
Đúng là buồn cho VN, vì đâu đến lỗi mất hết đồng chí và đồng minh thế này, cái này VN cần xem lại những chiến lược về ngoại giao của mình. Đó là bởi vì năm 2015 lẽ ra nhiều tập đoàn công nghiệp Mỹ đầu tưu vào VN nhưng chẳng hiểu sao họ lại quay sang Ấn Độ, Indonesia,… Thậm chí cái ngân hàng đầu tư Morgan Stanley cũng dự tính nâng cấp mở rộng vào VN đầu tư chả hiểu sao họ hoãn và hủy bỏ, có thể thời đó VN kỷ niệm 30-4 với bản đọc thông cáo thù hằn vô duyên là “đánh cho Mỹ cút, đánh cho Pháp chạy, rồi đánh cho Ngụy nhào”, khiến người ta giật mình vì toàn mùi máu tanh gần nửa thế kỷ rồi mà người Mỹ họ chả còn nhớ nên nó gợi lại nỗi nhớ đó khiến họ dè chừng vì Trump cũng đã được biết, nhưng ông ta không nói ra thôi.
Sau cùng tôi ngần ngại nói ra rằng, VN sắp kỷ niệm 30-4, nên bớt cái văn bản diễn văn bạo lực máu lửa đó đi, hãy quên nó đi mà đoàn kết người Việt trong và ngoài nước mà xây dựng đất nước giàu mạnh, đừng cố bám vào nó nữa, đã nửa thế kỷ rồi chả ai còn nhớ nó cả. Nó rất vô duyên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét